Thay đổi linh thạch xong, Dương Thiên cũng không tiếp tục ở lại xem thành quả mà lập tức trở về. Thời gian cũng đã lâu, Chu Hân Dao hẳn là đã triệu tập nhân thủ xong, hắn cũng nên đến chỗ của nàng như đã hứa.
Vốn muốn tìm Chu Hân Dao nhưng Dương Thiên chợt nhớ ra, hắn và nàng quên không để lại phương thức gì để liên lạc với nhau. Suy nghĩ trong giây lát, Dương Thiên quyết định chọn một chi nhánh của Thiên Bảo Các để hỏi thăm tin tức.
Với tư cách là thương hội lớn nhất Phàm Vũ Giới, Thiên Bảo Các có chi nhánh ở hầu hết các thành trì cỡ trung và lớn, vì vậy Dương Thiên không cần tốn quá nhiều công sức vẫn có thể dễ dàng tìm được.
Đi vào bên trong, thần thức của Dương Thiên nhanh chóng tìm được kẻ có tu vị mạnh nhất ở đây. Đó là một nữ nhân trung niên, tu vị Kim Đan trung kỳ đang ngồi uống trà ở một chiếc bàn cạnh cửa sổ.
Dương Thiên bỏ qua lời mời chào của tên Luyện Khí kỳ gần đó mà đi thẳng đến chỗ của nàng, ngồi xuống trước mặt, thản nhiên nói:
- Ta có vài chuyện muốn hỏi ngươi. Hiện tại Phó Các Chủ Chu Hân Dao của các ngươi đang ở đâu?
Nữ nhân trung niên giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng Dương Thiên vẫn nhận ra được nàng vừa giật mình một cái:
- Người ngươi đang nói là ai, ta không biết nàng. Chúng ta không có vị Phó Các Chủ nào gọi là Chu Hân Dao cả.
Dương Thiên hơi ngẩn ra rồi thở dài:
- Lại có chuyện gì xảy ra nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460768/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.