Dương Thiên đưa tay ra nắm lấy một cái, vật màu vàng kia liền nằm gọn trong tay hắn, hiện nguyên hình là một cái chìa khóa. Theo lời nói của Lữ Kỳ, trận pháp kia được khởi động bằng một chiếc chìa khóa. Nhưng thứ đó vốn đã thất lạc từ lâu, vì vậy hắn mới chỉ cho Dương Thiên cách tu bổ lại trận pháp để sử dụng. Lẽ nào chiếc chìa khóa mà Lữ Kỳ nói chính là vật này?
Suy đoán không bằng thực nghiệm, trước tiên cứ tìm ra được không gian tiết điểm và trận pháp hẳn nói. Vốn tưởng sẽ hao tốn rất nhiều thời gian, không ngờ đến ngày thứ 5, khi Dương Thiên đi qua một nơi hoang vắng, không có bóng dáng của bất kỳ yêu thú nào, chiếc chìa khóa kia đột nhiên phát sáng, có xu hướng muốn bay đi.
Dương Thiên vội cầm lấy chìa khóa ném lên không, chậm rãi đi theo phía sau. Tốc độ của chìa khóa rất nhanh, chỉ mất vài giây đã đến nơi. Nó khựng lại giữa không trung một nhịp rồi cắm thẳng xuống bề mặt cát, mất hút bên trong.
Cát vàng như bị một cái hố không đáy hút lấy, trôi tuột vào trong lòng đất. Một cái trận pháp khổng lồ dần hiện lên. Chung quanh là 5 cây cột đính đầy yêu hạch, thấp nhất cũng là của tam cấp sơ giai yêu thú. Chính giữa trận pháp là một bệ đá, chìa khóa đang cắm ngay trên đó. Dựa vào diện tích của trận pháp này, Dương Thiên đoán nó có thể truyền tống 50 người một lần.
Số lượng khá lớn, bù lại tiêu hao cũng không ích. Nhìn đống yêu hạch đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460741/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.