Dương Thiên gần như không hề suy nghĩ liền trả lời:
- Được.
Trưởng lão béo mập ngạc nhiên:
- Nhanh như vậy. Lẽ nào ngay từ đầu ngươi đã có ý định này.
Dương Thiên bình thản đáp:
- Có người đồng ý bảo vệ ta, hà cớ gì phải từ chối. Chẳng qua ta muốn tìm hiểu thêm một vài tin tức mà thôi.
Trưởng lão béo mập thở dài, hắn không ngờ mình sống đã hơn một trăm năm, cuối cùng lại bị một tên đệ tử vừa nhập môn lừa gạt. Dương Thiên không để ý đến biểu hiện của tên kia, tiếp tục hỏi:
- Ta cảm thấy rất lạ, chúng ta không hề quen biết, các ngươi lại muốn đứng ra bảo vệ ta. Đừng nói là vì ngươi cảm thấy ta đặc biệt. Một mình ngươi không đủ đại diện cho thế lực của mình, bọn hắn sẽ không vì ngươi mà gây xích mích với tên Hàn trưởng lão kia.
Trưởng lão béo mập gật đầu:
- Nếu ngươi đã đồng ý gia nhập ta cũng sẽ không dấu giếm nữa. Ta có tu luyện một loại pháp thuật đặc biệt, có năng lực nhìn ra được phần nào số mệnh của một người nào đó. Ta không nhìn ra được số mệnh của ngươi.
- Vì vậy ngươi nghĩ rằng ta rất đặc biệt?
- Cũng không hẳn, nhưng đáng để thử.
Dương Thiên hỏi:
- Nói chuyện nãy giờ, ta còn chưa biết tên của ngươi là gì?
Trưởng lão béo mâp cũng cười:
- Ta gọi là Bàn Phi.
- A, Bàn Phi, để ta đoán, ngươi chắc hẳn là tộc nhân của Tam Nhãn Tộc, đã thức tỉnh thành công đúng khồng?
Hai mắt Bàn Phi lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460729/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.