Ảo thuật gia giả vờ nhìn một vòng quanh sàn diễn rồi hô to:
- Chúng ta đã tìm được người may mắn đó. Đúng vậy, mời cậu thanh niên trẻ ở vị trí đầu tiên của hàng ghế x lên đây cùng ta thực hiện màn biểu diễn tiếp theo.
Nghe ảo thuật gia hô lên, mọi người đồng loạt hướng về nơi Dương Thiên đang ngồi. Lưu Ly lúc này mới để ý đến lá bài màu đen trên tay hắn, vẻ mặt tiếc nuối:
- Dương Thiên, ngươi thực sự rất may mắn a.
Dương Thiên bật cười:
- Thế nào, có muốn lên đó hay không, để ta nhường thứ này cho ngươi.
Lưu Ly bĩu môi:
- Ta mới không thèm. Mau lên đi, đừng để khán giả phải đợi lâu.
Dương Thiên gật đầu, chống hai tay vào ghế, đứng dậy đi lên sàn diễn. Tên này rõ ràng ngay từ đầu đã nhắm vào hắn, nhưng hắn cho Dương Thiên một cảm giác khác lạ, không giống với những tên trưởng lão Ma môn khác.
Lên tới sàn diễn, tên ảo thuật gia kia cũng không dám lại gần Dương Thiên, hắn giới thiệu với khán giả vài câu rồi tiếp tục búng một bộ bài lên. Những lá bài xoay tròn bao quanh hai người. Từ trong từng lá bài, những sợi chỉ màu đen xuất hiện, chúng kết nối tất cả lại với nhau thành một cái mạng nhện thật lớn.
Khí đen dần lan tỏa, hai người được bao bọc bên trong một vật hình khối có vô số mặt. Đến lúc này, tên ảo thuật gia kia mới tháo mũ ra, cúi đầu chào:
- Dương Thiên, giới thiệu một chút, ta gọi là Rodes.
Dương Thiên phất tay:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460690/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.