Thần thức của Dương Thiên nhanh chóng khóa chặt Tiêu Viễn. Không biết mình đã bị người khác theo dõi, Tiêu Viễn rời khỏi phòng đấu giá, đi đến một căn phòng nằm ở góc khuất tại khu nhà kế bên đó. Hắn gõ cửa vài cái, từ trên cửa tách ra một khe hở, một người bên trong nhìn ra, xác định là người mình liền mở cửa ra.
Cùng lúc này, Dương Thiên đứng dậy, nói với Lăng Nhã Kỳ:
- Ta đi vệ sinh một lát, sẽ quay lại ngay.
Lăng Nhã Kỳ tùy ý đáp lại:
- Đi nhanh về nhanh, còn 5 phút nữa là đến giờ bắt đầu rồi.
- 5 phút là quá nhiều.
Lăng Nhã Kỳ không hiểu ẩn ý trong câu nói của Dương Thiên, tiếp tục thưởng thức rượu vang.
Tiêu Viễn vừa ngồi xuống, một người đã lên tiếng:
- Tiêu Viễn tiên sinh, bọn ta đã chuẩn bị xong, chỉ cần tên Dương Thiên kia rời khỏi căn cứ, hắn chỉ còn một con đường chết. Bọn ta sẽ dàn dựng thành cảnh cướp của giết người…
Tiêu Viễn vội nói:
- Không phải, ta đến đây là để thông báo với các ngươi kế hoạch đã bị hủy bỏ?
Đám người ngạc nhiên:
- Hủy bỏ? Tại sao?
Tiêu Viễn lấy từ trong người ra một tấm thẻ, mặt cười khó coi hơn khóc:
- Khi nãy hắn lấy ra một sấp dày, còn đưa cho ta một cái. Các ngươi “hiểu” rồi chứ?
Cả đám người trợn to mắt nhìn vào chữ Vip bên trên:
- Đây, đây là thẻ Vip? Hơn nữa còn là một sấp dày?
- Thẻ Vip, chẳng phải loại thẻ được thiết kế đặc biệt dành cho những nhân vật quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460651/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.