Tiêu Viễn thanh âm có hơi cao khiến mọi người xung quanh quay lại nhìn. Hắn gật đầu tỏ ý xin lỗi rồi đi vào nhà vệ sinh gần đó:
- Ngươi nói rõ ràng một chút. Nam nhân kia là ai, có phải là người thuộc đoàn làm phim hay không?
- Không phải, ta chưa từng gặp qua hắn. Chín phần mười không phải người của phim trường.
- Nơi này có rất nhiều đoàn làm phim sử dụng, ngươi làm sao biết được hắn không phải người của phim trường này.
- Hắn khá đặc biệt, nếu ta đã từng gặp qua chắc chắn sẽ không quên.
- Đặc R4Y4OlG biệt?
- Phải, hắn rất đẹp trai a.
Tiêu Viễn đưa tay lên bóp trán, giọng nói có điểm tức giận:
- Được rồi. Giả sử hắn từ bên ngoài đến, tại sao lại xuất hiện trong xe của Lăng Nhã Kỳ mà người trông coi nhà xe như ngươi lại không hề hay biết. Hơn nữa, ta vừa mới chia tay nàng chưa đến 5 phút, trong thời gian ngắn như vậy, vốn là chuyện không thể nào. Trừ phi hắn đã ngồi sẵn trong xe đợi nàng.
Nhân viên bảo vệ đầu óc không được tốt lắm, hắn còn chưa suy nghĩ xa đến mức đó:
- Tiêu Viễn tiên sinh, vậy chúng ta phải làm thế nào?
- Ngươi lên phòng của ta, ở đó có một họa sĩ. Ngươi giúp hắn vẽ lại chân dung của nam nhân kia. Nếu cần thiết, tối nay ta sẽ đẩy nhanh tiến độ một chút.
Tiêu Viễn tắt máy, khóe miệng nở nụ cười dâm tà. Mục tiêu của hắn từ trước đến nay chưa từng có người nào thoát được.
Trong tất cả những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460644/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.