Dưới sự uy hiếp cùng dụ dỗ của Dương Thiên, Hạo ca đành khuất phục, ngoan ngoãn kể lại.
- Ta gặp Irena 5 năm về trước, khi đó ta đang làm ông chủ một khách sạn nhỏ. Irena theo vài người bạn đến đó du lịch. Vài ngày sau bọn họ rời đi, tối hôm đó Irena trở lại, trên người đầy thương tích. Ta liền thay nàng băng bó vết thương, sau đó đưa nàng xuống hầm trú ẩn tránh bọn người kia truy sát. Tiếp đó…
Dương Thiên nghe hết câu chuyện liền thở dài một hơi:
- Chuyện của ngươi quá mức hi hữu, không có tính chất tham khảo. Những thứ này hầu như chỉ xuất hiện trên phim ảnh.
Hạo ca khiêm tốn nói:
- Nếu không có sự kiện này, một nữ nhân cao quý như nàng sao có thể thích một kẻ phàm tục như ta.
Hạo ca dùng từ “phàm tục” và “cao quý” để nói lên sự khác biệt giữa mình và những Tu Chân giả cao cao tại thượng kia. Sau khí biết Irena cũng thuộc thập đại gia tộc, cộng thêm ký ức về những hành động kỳ lạ của nàng, Hạo ca đã chắc chắn rằng nàng cũng là một Tu Chân giả. Nghĩ đến đây, Hạo ca có chút tự hào.
Dương Thiên nhìn tên trước mặt đắc ý, trong lòng rất buồn bực. Vì lý do gì mà đến Hạo ca cũng sắp được ôm mỹ nhân về nhà, còn hắn vẫn phải một mình trong căn biệt thự rộng lớn. Không được, lần này trở về nhất định phải cầu hôn từng người một. Không thành công thì cũng thành nhân, tối thiểu cũng sẽ có vài người đồng ý a. Nghĩ đến đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460628/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.