Dương Thiên hơi khó hiểu:
- Chuyện đó thì có gì khác nhau. Các ngươi chỉ cần đưa ta đến đó, việc cướp dâu có ta và tiểu Hạo làm là được rồi.
- Hừ, ngươi tưởng đi vào tổng bộ Khai Quang đơn giản vậy sao. Muốn đưa người lạ vào trong cần các thành viên có địa vị rất cao, hơn nữa đảm bảo rằng những kẻ lạ mặt kia sẽ không gây sự hay có hành động gì mờ ám. Bọn ta đều đã là thành viên cấp 1, địa vị trong Khai Quang khá cao, vì vậy tính ràng buộc cũng rất mạnh. Nếu có sơ suất gì, chắc chắn sẽ phải nhận hình phạt nghiêm trọng.
- Khi nãy tên gia chủ kia đã nói các ngươi phải tuyệt đối tuân theo mệnh lệnh của ta, muốn chống lệnh sao?
Tên kia khinh thường đáp:
- Hắn bị ngươi dùng thủ đoạn khống chế, gọi ngươi một tiếng Dương thiếu, ngươi thực sự cho rằng mình là thiếu gia của bọn ta? Chẳng lẽ ngươi nghĩ mình là Dương Thiên trong truyền thuyết kia? Đừng làm bọn ta buồn cười nữa.
Tên này còn chưa biết hắn là ai, điều này khiến Dương Thiên cảm thấy khá buồn cười.
- Ta không biết tên Dương Thiên trong truyền thuyết các ngươi đang nói đến là ai, nhưng tên của ta đúng là Dương Thiên.
Nụ cười trên gương mặt hai người cứng lại, thay vào đó là sự hoảng sợ đến tột cùng. Một người lắp bắp nói:
- Ngươi, ngươi nói cái gì? Ngươi chính là Dương Thiên?
- Trên thế giới này người tên Dương Thiên rất nhiều, ai biết các ngươi đang muốn nói đến tên Dương Thiên nào.
Hai ngươi chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460610/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.