Ý tứ của lão gia chủ rất rõ ràng, ai có ý định thay đổi tộc trưởng sẽ có kết cục tương tự Tần Tiêu. Dưới sự uy hiếp trắng trợn của lão, kết quả rất nhanh đã có. Hơn 90% số tộc nhân lựa chọn phản đối, còn lại 10% lựa chọn trung lập. Không ít người thuộc phe Tần Tiêu thái độ xoay chuyển 180 độ, lựa chọn phản đối.
Đối với kết quả này, Dương Thiên không cảm thấy có gì ngoài ý muốn. Chờ hội nghị kết thúc, Dương Thiên vốn định cùng Tần Tuyết trở về thì bị lão gia chủ cản lại:
- Dương Thiên, nếu ngươi có việc thì hãy đi trước. Tần Tuyết còn phải ở lại Tần gia vài ngày.
Dương Thiên cau mày:
- Ngươi lại muốn làm khó dễ ta, chuyện hôn sự khi nãy ta đã định bỏ qua cho ngươi. Hiện tại liền đem ra tính luôn một lượt đi.
Lão gia chủ cười khổ, đánh mắt qua Tần Tuyết, tỏ ý xin sự giúp đỡ. Tần Tuyết vội nói:
- Ta quả thực có chuyện quan trọng cần phải ở lại, ngươi về Thanh Lâm quận trước đi. Vài ngày sau gặp lại.
- Tuyết nhi, ngươi nỡ nhẫn tâm để lại ta bơ vơ…
Tần Tuyết trợn mắt:
- Đừng đóng kịch nữa, ngươi bỏ đi mấy ngày trước không nói với ta tiếng nào, ta còn chưa tính sổ với ngươi…
- A, Tuyết nhi, ta chợt nhớ ra có hẹn gặp một người bạn. Gặp lại sau.
Nữ nhân hỏi tội là một sự tình rất đau đầu, Dương Thiên tất nhiên sẽ tìm cách bỏ trốn. Tần Tuyết nhìn Dương Thiên rời đi, trong lòng dâng lên tư vị khó hiểu. Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460565/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.