Hoa Thi Âm vẫn còn hơi lo lắng:
- Để ta đi cùng ngươi.
Đề nghị của nàng khiến Dương Thiên bất ngờ, suy nghĩ kĩ một lát hắn liền từ chối. Hắn không muốn nàng nhìn thấy những cảnh tượng đẫm máu kia.
- Đợi ta trở về.
Thấy Dương Thiên từ chối, Hoa Thi Âm tỏ vẻ thất vọng. Nhưng nàng rất nhanh lấy lại tinh thần, là một nữ nhân thông minh, Hoa Thi Âm biết mình có đi theo cũng chỉ là gánh nặng cho hắn, chi bằng ở lại đây đợi hắn trở về.
- Dương Thiên, ta đợi ngươi trờ về. Ta đã ly hôn cùng tên kia, chúng ta…
Hoa Thi Âm bỏ dở câu nói, xoay người bước lên xe. Dương Thiên biết nàng đang muốn tiếp thêm sức mạnh cho hắn, chỉ biết bật cười. Giết vài tên tiểu tu sĩ mà thôi, hắn không yếu đến mức gặp nguy hiểm a.
Sở Từ cùng Tiêu Chính Long bước lại gần:
- Thiếu gia, nhất định phải cho bọn hắn một bài học nhớ đời.
- Ta biết, các ngươi trở về đi.
Chờ hai người lên xe, chiếc xe bắt đầu lăn bánh rời đi. Dương Thiên lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Vấn Thiên, hắn muốn tìm người đến bảo vệ cho Hoa Thi Âm trong thời gian hắn vắng mặt, tránh cho Văn gia có cơ hội động thủ lần nữa.
Đầu dây bên kia rất nhanh thông suốt, Diệp Vấn Thiên giọng nói chứa đầy sự mệt mỏi:
- Dương Thiên, có chuyện gì sao?
- Ngươi hình như rất mệt mỏi?
- Chiến sự đã bắt đầu diễn ra ở một vài nơi nhỏ lẽ, tin rằng rất nhanh sẽ bùng phát với quy mô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460544/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.