Sau nhiều lần tự thân trải nghiệm, Dương Thiên đối với suy nghĩ của nữ nhân cũng đã hiểu không ít. Tô Nguyệt Nhi chính là đã bật đèn xanh cho hắn. Dương Thiên vui mừng nói:
- Biểu hiện của ta trước giờ rất tốt a. Chẳng lẽ còn chưa đủ sao?
- Còn thiều nhiều lắm.
- Thiếu chỗ nào?
Mặc cho Dương Thiên dò hỏi, Tô Nguyệt Nhi không hé răng nửa lời. Đây là do một chút ngu ngốc còn xót lại của hắn. Nên hiểu rằng, nữ nhân đã nói như vậy thì 8, 9 phần đã đồng ý rồi.
Theo lão giả đi xuyên qua trận pháp, trước mặt ba người là một bệ đá lớn, phía trên chính là truyền tống trận. Đợi hai người đứng vào, lão giả lấy ra một đống linh thạch ném vào trong, khởi động truyền tống trận. Một cột sáng lóe lên bao phủ lấy cả hai.
Chỉ trong chốc lát, Dương Thiên cùng Tô Nguyệt Nhi đã xuất hiện tại một bệ đá khác. Hai tên đệ tử canh gác thấy nàng liền cúi người cung kính:
- Chào mừng Thánh nữ trở về.
Tô Nguyệt Nhi nhìn quanh, không thấy có ai khác mới hỏi:
- Văn trưởng lão đâu, sao chỉ có hai người các ngươi canh giữ truyền tống trận.
- Bẩm Thánh nữ, Văn trưởng lão nói là đi vệ sinh một lát, vẫn chưa quay lại.
- Hắn đi vệ sinh từ lúc nào?
Hai tên đệ tử cau mày, hình như đã phát hiện ra chỗ không đúng:
- Là hơn 2 tiếng trước.
Tô Nguyệt Nhi thở dài:
- Các ngươi chỉ là tu sĩ Luyện Khí kỳ, có điều chưa biết. Bằng vào tu vị Kim Đan kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460527/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.