- Chỗ này không tệ chứ?
Lăng Nhã Kỳ bước lại, nhìn xuống vũ trường đang sôi động dưới kia:
- Đây chính là không khí của một quán bar sao?
- Cũng không hẳn. Nơi đây là kết hợp giữa quán bar, vũ trường, sòng bài cùng nhiều hoạt động khác. Quán bar bình thường sẽ không nhộn nhịp như vậy.
- Vậy nơi này có tên là gì? Khi bước vào ta không nhìn thấy biển hiệu.
- Ta nghe Tiêu Chính Long nói nó không có tên. Những người đến đây đều gọi nó là quán bar Vô Danh.
Lăng Nhã Kỳ cảm thấy hơi kỳ lạ:
- Nếu không có tên làm sao nó có thể đăng ký giấy phép kinh doanh?
Dương Thiên cười, Lăng Nhã Kỳ chỉ biết những kiến thức lý thuyết. Thực tế khác với nàng tưởng tượng nhiều lắm. Hắn đang định trả lời thì có một giọng nói từ phía sau vang lên:
- Nơi này do một vị đại nhân có địa vị rất cao mở ra. Khách hàng đều là những người quyền thế, từ chủ tịch thành phố, bí thư huyện ủy đều có. Dù không đăng ký giấy phép chính thức cũng không có ai dám đến đây kiểm tra.
Một nam nhân từ trong sòng bài bước ra, mỉm cười cúi chào hai người:
- Chào hai vị, ta là quản lý của nơi này. Mọi người thường gọi ta là Hạo ca.
Lăng Nhã Kỳ cũng lễ phép chào lại:
- Xin chào.
- Ngươi là ai ta không cần biết, mau đi đi.
Sự xuất hiện của người này khiến Dương Thiên khó chịu. Hắn cùng Lăng Nhã Kỳ đang bàn luận lại có kẻ đến phá đám. May mắn là hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460512/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.