Theo lời của số 1, Dương Thiên số 4 tìm một chỗ đứng mà mọi người đi vào đều dễ dàng nhìn thấy. Hắn cố ý làm ra dáng vẻ mệt mỏi do chờ đợi quá lâu. Đáng tiếc, người đầu tiên tìm đến Dương Thiên không phải là Triệu Vũ Hinh mà là một thanh niên lạ mặt:
- Huynh đệ, ngươi chờ đợi cũng đã lâu rồi đúng không?
Thấy người lạ mặt, Dương Thiên cũng không thèm để ý. Người kia tưởng hắn không nghe được, bước tới trước mặt:
- Huynh đệ, là ta đang nói chuyện với ngươi.
Dương Thiên hơi khó chịu:
- Có việc gì?
- A, ta thấy sắp đến giờ biểu diễn mà người vẫn còn cầm hoa đứng đây. Tám chín phần là bị cho leo cây rồi. Không bằng bán lại vé cho ta đi, ta mua với giá gấp đôi.
Nếu tên này tử tế hơn một chút, Dương Thiên có thể cho hắn một cặp, thậm chí vài cặp cũng không có vấn đề gì. Dù sao hắn cũng còn dư lại khá nhiều. Nhưng tên kia lại nói Dương Thiên bị Triệu Vũ Hinh cho leo cây, đúng là tự tìm chết mà.
- Ngươi UwUFxTX nói ai bị cho leo cây?
- Còn vài phút nữa là đến buổi biểu diễn. Ngươi đã đợi lâu như vậy, rõ ràng là nàng cố ý không đến.
Một tiếng bốp vang lên, thanh niên ôm bụng nằm gục xuống đất. Dương Thiên cũng không tiếp tục để ý đến hắn, định đi tìm chỗ khác tiếp tục đợi. Đúng lúc này, một nữ nhân từ đâu chạy đến:
- Rain, ngươi có sao không?
Thanh niên đau đến nói không thành tiếng, cố gắng chỉ tay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460507/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.