Chương trước
Chương sau
Ba người rời đi không bao lâu thì xe cứu thương cùng xe cảnh sát đã đồng thời chạy đến. Tần Minh nhanh chóng được xe cứu thương đưa đi. Một tên cảnh sát hỏi nhân viên phục vụ:
- Các ngươi báo án, vậy hung thủ đáng người đâu?
- Hắn vừa mói rời đi không bao lâu.
- Cái gì, hắn đánh người nặng như vậy. Các ngươi phải tạm giữ hắn lại rồi chờ bọn ta đến giải quyết.
Nhân viên phục vụ vẫn còn kinh hãi, lắc đầu liên tục:
- Ngươi không có ở đó nên mới dám nói như vậy. Ngươi có biết ông chủ của ta vì sao bị thương nặng như vậy không. Chỉ một đòn của người kia, ông chủ từ đây bay thẳng vào bức tường đằng kia.
Nhân viên phục vụ vừa nói vừa chỉ vị trí đứng của Tần Minh ban đầu.
- Người như vậy, ngươi dám cản hắn sao?
Cảnh sát nghe vậy cũng giật mình, lực đạo mạnh như vậy a. Dù là người đã được huấn luyện trong quân đội cũng không thể một đòn đánh bay một người nặng hơn 60kg được. Tên kia là quái vật sao. Nghĩ vậy nhưng hắn cũng không sợ sệt, người có mạnh hơn nữa thì có thể chống lại súng ống sao?
- Được rồi, ngươi theo ta đến cục cảnh sát lấy lời khai cùng phát họa lại chân dung người kia. Bọn ta sẽ nhanh chóng bắt được hắn.

Ba người về đến bệnh viện, Dương Thiên cũng không có lý do gì để tiếp tục ở lại đành ra về.
- Mọi chuyện đã xong, ta cũng nên trở về. Lưu Ly, bá mẫu, gặp lại sau.
- Gặp lại.
Chờ Dương Thiên đi xa, Lưu mẫu vuốt tóc của Lưu Ly:
- Lưu Ly, ngươi thấy hắn thế nào?
Câu hỏi có chút đột ngột, Lưu Ly chưa kịp hiểu ra:
- Thế nào?
- Đúng vậy.
- Không tệ a. Đẹp trai, giàu có, y thuật lợi hợi, thân thủ lại rất mạnh, có thể bảo vệ người khác.
Lưu NCuXsGk mẫu chưa từng thấy Lưu Ly khen ai nhiều như vậy. Chính nàng cũng không phủ định sự vượt trội của Dương Thiên.
- Nói như vậy, ngươi ưa thích hắn sao?
Lưu Ly đã hiểu mẫu thân muốn nói gì, hai má đỏ lên:
- Mẹ, ngươi nói gì vậy. Bọn ta chỉ mới gặp gỡ vài lần, nhiều lắm chỉ tính là bằng hữu mà thôi. Hơn nữa ta đã có người để thích rồi.
- Lưu Ly, ta còn không hiểu ngươi sao. Ngươi chưa từng khen một nam nhân nào như vậy trước mặt ta. Còn cái tên làm cùng cục cảnh sát kia, ngươi chỉ là ngưỡng mộ hắn mà thôi. Ta đã từng trải nhiều, có gì mà không hiểu chứ.
Nghe lời của Lưu mẫu, Lưu Ly đang định phản bác cũng dừng lại. Chuyện tình cảm, người ngoài cuộc luôn sáng suốt hơn người trong cuộc. Lưu Ly rất tin tưởng mẹ mình, nàng chưa bao giờ nói sai về những chuyện này.
- Những điều ngươi vừa nói đều là thật sao?
Lưu mẫu bật cười:
- Đương nhiên, ta sao phải lừa dối ngươi. Chuyện này rất bình thường, hắn suất sắc như vậy, nếu trẻ đi vài chục tuổi, nhất định cũng sẽ yêu hắn.
- Nam nhân xuất sắc quá cũng không tốt. Những người như vậy thường rất phong lưu.
Lưu Ly cũng không hiểu vì sao mình lại nói một câu như vậy. Có lẽ là do linh cảm của nàng nhắc nhở mà thôi. Lưu mẫu cũng đồng ý:
- Ngươi nói không sai, nam nhân như vậy sẽ có rất nhiều nữ nhân ưa thích hắn. Nhưng ta tin tưởng ngươi sẽ giành chiến thắng. Ngươi dung mạo, dáng người, tính cách, tài nghệ nấu nướng đều do ta một lòng vun đắp lên, còn có ai xuất sắc hơn ngươi.
- Thật sao?
- Đương nhiên, ngươi là con gái của ai cơ chứ.
Lưu Ly vui vẻ ôm lấy mẹ mình. Trong mắt cha mẹ, con cái của họ sẽ luôn là tuyệt vời nhất.
Dương Thiên trở về nhà, thấy thời gian vẫn còn sớm, không có gì làm đành mở mạng lên đọc tin tức. Vừa vào trang wed xong, hắn lập tức chú ý đến hai tin tức có lượt đọc cao nhất. Tin đầu tiên là thông báo Lăng Nhã Kỳ chính thức trở thành người mẫu đại diện cho công ty thời trang mới thành lập Lạc Nhật Phi Thiên.
Phía dưới là những bình luận đánh giá, nhiều người cho rằng đây là một bước đi sai lầm của Lăng Nhã Kỳ và quản lý của nàng. Lạc Nhật Phi Thiên chỉ là một công ty mới thành lập, chưa có danh tiếng gì. Nếu không may xảy ra vấn đề sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của Lăng Nhã Kỳ. Có người còn trích dẫn vài vụ việc đã từng xảy ra trước đây.
Những bình luận này Dương Thiên chỉ đọc lướt qua. Hắn đối với những bình luận này cũng rất tán đồng, hơn nữa còn hi vọng nó thật sự xảy ra chuyện. Nghe qua thì khá buồn cười nhưng Dương Thiên thật sự không thích Lăng Nhã Kỳ làm trong ngành giải trí. Có điều đây cũng là suy nghĩ của hắn mà thôi, với thế lực của Tiêu Chính Long cùng sự trợ giúp của cha nàng, dù có vấn đề bọn hắn cũng sẽ dễ dàng giải quyết tốt. Dương Thiên cũng không rãnh đến mức tự đi phá đám công ty của chính mình.
Chuyển qua tin tức thứ hai, Dương Thiên thấy đây mới là chuyện đáng chú ý. Lăng Nhã Kỳ sẽ tổ chức một buổi biểu diễn tại đây vào tối mai. Nhìn theo một chiều hướng tốt, Dương Thiên sẽ có cơ hội gặp nàng.
Đáng tiếc, điểm tốt thì ít, điểm xấu lại vô cùng lớn. Mộc Vũ Hàm, Diệp Linh, Tần Tuyết đều đã từng nói các nàng yêu thích Lăng Nhã Kỳ. Buổi biểu diễn tổ chức ngay tại đây, Dương Thiên không thể không mời các nàng. Tần Tuyết còn chưa trở về, có thể tạm thời bỏ qua. Nếu để Mộc Vũ Hàm, Diệp Linh, Lăng Nhã Kỳ gặp nhau sẽ có phiền phức lớn.
Hơn nữa, Triệu Vũ Hinh lão sư, Dược Lăng các nàng cũng có hứng thú đi xem thì thế nào? Dương Thiên còn chưa có biện pháp giải quyết cho cuộc tình tay ba chứ đừng nói tay bốn, tay năm…
Nghĩ đến đây, Dương Thiên lại vò đầu, chuyện này rốt cuộc phải làm thế nào mới ổn thỏa. Đột nhiên, Dương Thiên nhớ ra pháp thuật hắn rất ít khi sử dụng, Phân Tách thuật. Không giống như Phân Thân thuật được chia làm bản tôn và phân thân, tất cả những nhân ảnh do Phân Tách thuật tạo ra đều là bản thể, chỉ là tu vị bị giảm sút theo số lượng mà thôi. Hơn nữa, các bản thể có thể không ngừng truyền tin tức cho nhau, tránh các tình huống không kịp xử lý.
Trong trường hợp này, đây là biện pháp hợp lý nhất. Nghĩ vậy, Dương Thiên liền lấy điện thoại gọi cho Tiêu Chính Long:
- Thiếu gia, ngươi có việc gì cần, ta sẽ lập tức hoàn thành.
Lâu ngày không gọi, Tiêu Chính Long vẫn luôn nghiêm túc như vậy. Dương Thiên khá hài lòng:
- Cũng không có việc gì lớn, nghe nói tối mai có buổi biểu diễn của Lăng Nhã Kỳ, ngươi thay ta chuẩn bị vé vào xem. Khoản 20 vé đi, nhưng nhớ là phải chia thành từng cặp ngồi cách xa nhau.
Tuy không hiểu vì sao Dương Thiên lại có yêu cầu lạ như vậy, Tiêu Chính Long cũng không hỏi nhiều:
- Không thành vấn đề. Ta sẽ chuẩn bị ngay rồi cho người mang đến cho thiếu gia.
- Tốt.
Dương Thiên bắt đầu lấy điện thoại gọi cho từng người, đầu tiên là Diệp Linh:
- Linh nhi, ta nghe nói tối mai sẽ có một buổi biểu diễn của Lăng Nhã Kỳ. Ngươi có muốn cùng ta tham dự không?
- Thật tốt quá, ta cũng đang định rủ ngươi cùng đi. Ngươi đã có vé vào cổng chưa, ta nghe nói rất khó mua được.
- Yên tâm, ta đã nhờ một người bạn đặt mua hai vé rồi.
- Tốt a. Vậy tối mai gặp lại.
Lần lượt gọi cho những nữ nhân còn lại, Mộc Vũ Hàm cũng vui vẻ nhận lời, còn hẹn Dương Thiên đến nhà đón mình. “Đây không phải là bật đèn xanh cho hắn sao”, Dương Thiên hưng phấn nghĩ.
Triệu Vũ Hinh gần đây khá bận, nghe Dương Thiên mời thì hơi chần chừ nhưng cũng đồng ý. Nàng tự nhủ trong lòng đây chỉ là một cuộc đi chơi bình thường. Dù vậy, tối hôm đó Triệu Vũ Hinh vẫn bị mất ngủ.
Một điều hơi đáng tiếc, khi Dương Thiên gọi điện thoại cho Dược Lăng thì nàng không bắt máy. Đến khi hắn gọi cho Dược Nam thì nhận được thông báo Dược Lăng đã đi nước ngoài có chuyện. Trong tình huống này, cũng không tính là xui xẻo, ít người một chút thì sẽ an toàn hơn. Nghĩ vậy nhưng Dương Thiên vẫn cảm thấy tiếc nuối.
Để công bằng, Dương Thiên cũng gọi cho Tần Tuyết. Đương nhiên chỉ nhận được lời từ chối, Tần Tuyết thông báo Tần gia đang có vài việc, nàng còn cần ở lại đó vài ngày.
Hết thảy hoàn thành xong, Dương Thiên tắt điện thoại, cả người biến mất. Hắn xuất hiện ở một vùng không gian tối đen như mực. Phân Tách thuật có một điểm hơi bất tiện là khi sử dụng khí tức sẽ hoàn toàn bộc lộ ra trong thoáng chốc. Tuy không lâu nhưng khí tức của Chân Tiên phát ra có thể trong chốc lát tiêu diệt mọi sinh mệnh tại địa cầu. Mà Dương Thiên thì không muốn chuyện đó xảy ra a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.