Nếu như là một người bình thường, nghe nói như vậy hẳn là sẽ rất vui sướng. Đáng tiếc Dương Thiên lại không phải người bình thường. Không phải hắn không muốn lấy Tần Tuyết, nhưng còn phải đợi đến khi mọi việc hoàn thành hết đã. Hiện tại lấy nàng, mối quan hệ với tất cả các nữ nhân khác sẽ có nguy cơ đứt gánh giữa đường. Ước mơ xây dựng hậu cung của hắn cũng sẽ tan vỡ.
Lão giả thấy Dương Thiên không nói gì còn tưởng hắn đang tập trung suy nghĩ:
- Ngươi cũng không cần suy nghĩ nhiều, ta cũng đã lựa chọn được một vài ngày tốt. Ngươi xem rồi chọn một ngày là được rồi. Theo như ta thấy…
Dương Thiên trợn mắt, vội vả ngăn cản lão giả tiếp tục “tự sướng”:
- Khoan đã, ta còn chưa nói rõ a. Hôn sự này ta hoàn toàn không phản đối nhưng ngươi cũng phải biết, ta cùng Tuyết nhi vẫn mới chỉ đang học năm 2 đại học. Ta tin nàng cũng có nhiều chuyện muốn làm, kết hôn bây giờ không phải có hơi vội sao?
Lão giả ngẩn ra, hắn cũng không ngờ Dương Thiên từ chối tiến hành hôn lễ.
- Cũng không còn sớm. Theo như pháp luật hiện hành, chỉ cần 18 tuổi là có thể đăng ký kết hôn. Sau khi kết hôn các ngươi muốn làm gì có thể tùy ý. Khi ta bằng tuổi các ngươi, đã có 2, 3 nữ nhân rồi.
Nhìn lão giả vẻ mặt đắc ý, Dương Thiên chỉ muốn đứng lên cho hắn một đấm. Ngươi đây là đang khoe mẻ với ta sao. Vẫn quyết tâm từ chối:
- Không cần, hôn sự này chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460481/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.