Cánh cửa lớn mở ra, ba người vội lách mình qua một bên. Một làn khói nóng khủng khiếp mang theo mùi thuốc nổ nồng nặc tràn ra. Hơn 10 phút sau, khói nóng đã tản ra gần hết, ba người mới từ từ tiến vào.
Trong phòng bao phủ một màn khói mỏng, trên tường có nhiều chỗ bị lõm vào. Thậm chí một vài nơi có dấu hiệu tan chảy. Dương Thiên lúc này đang ôm lấy Đình Đình, an ủi nàng:
- Không sao, mọi chuyện đã qua rồi. Chúng ta không có tổn hại gì a.
Đình Đình mặt vẫn cúi sát vào ngực Dương Thiên, tuy không bị ảnh hưởng gì từ vụ nổ nhưng nàng vẫn bị kinh hãi gần chết. Thấy ba người bước vào, Dương Thiên khóe miệng lại mỉm cười, sát ý lại lần nữa phóng ra:
- Các ngươi đến đây để chịu chết hay sao. Rất tốt, nếu các ngươi bỏ trốn, ta còn chưa biết phải tìm các ngươi ở đâu đây.
Ba người hoảng sợ đến mức tột cùng, bọn hắn không thể tin được chuyện xảy ra trước mắt. Nhiều bom như vậy mà Dương Thiên không bị chút vết thương nào, thậm chí ngay cả Đình Đình bên cạnh hắn quần áo cũng không hề có một vết bẩn. Tu Chân giả Kim Đan kỳ cường đại đến trình độ như vậy sao?
Ba người muốn quay người bỏ chạy nhưng phát hiện không thể nào nhấc chân lên được. Mãnh Lôi vẻ mặt phẫn nộ cùng hoảng sợ nhìn về phía Dương Thiên:
- Dương Thiên, làm người phải biết chừa đường lùi. Nếu không cũng đừng trách ta độc ác.
- Vậy sao. Nói cho ngươi biết một việc, những kẻ đắc tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460462/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.