Ăn xong bữa sáng, Đình Đình bắt đầu dẫn Dương Thiên đi tham quan thành phố. Có mỹ nữ cùng đi, cảm giác quả thực khác biệt. Hai người đi qua một vài địa danh nổi tiếng, Dương Thiên lập tức trở thành thợ chụp ảnh của nàng.
Đình Đình đưa Dương Thiên đến một cây cầu dài bắc ngang qua một con sông chảy qua thành phố. Nàng rất tự nhiên tạo đủ tư thế để chụp ảnh, Dương Thiên cũng không cảm thấy phiền, giúp nàng chụp ảnh. Vừa chụp được vài bức, một người đã bước đến vỗ lưng Dương Thiên:
- Chàng trai trẻ, ta khuyên cậu và người yêu không nên chụp ảnh tại đây.
Quay lại phía sau, Dương Thiên phát hiện một bà lão, tay chống một cây gậy. Vẻ mặt có chút bi thường nhìn hắn. Dương Thiên không khỏi tò mò hỏi lại:
- Bà bà, tại sao ngươi lại nói như vậy. Nơi này phong cảnh rất đẹp a.
Bà lão thở dài:
- Ngươi không cảm thấy khó hiểu sao? Nơi này cảnh đẹp như vậy, lại được thiết kế riêng một chỗ để chụp ảnh. Tại sao không có cặp đôi nào đến đây để chụp ảnh?
Mới đầu Dương Thiên cũng không để ý, nhưng nghe bà lão nói hắn mới chú ý. Chuyện này đúng là kỳ lạ.
- Vậy bà bà có thể nói cho ta biết được hay không?
- Được rồi. Ngươi mau gọi bạn gái ngươi cùng lại đây. Ta sẽ kể cho các ngươi nghe.
Dương Thiên vẫy tay gọi Đình Đình lại, hai người theo bà lão bước vào một quán nước nhỏ ngay dưới chân cầu. Bà lão mang chỗ mỗi người một tách trà rồi nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460458/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.