Máy bay hạ xuống càng lúc càng nhanh. Thân thể Đình Đình lúc này đã ôm chặt lấy Dương Thiên. Hắn cũng không khách khí ôm lại, đã là nam nhân, trong những tình huống như vậy phải chủ động. Một lúc sau, máy bay cuối cùng đã đáp xuống đất, Dương Thiên mới thả nàng ra, làm vẻ mặt nghiêm túc:
- Chờ máy bay dừng hẳn, ta sẽ cõng ngươi chạy thật nhanh ra ngoài.
Đình Đình gật đầu tỏ ý đã hiểu. Lúc này nàng mới nhận ra thân thể đã quấn chặt lấy Dương Thiên liền vội vàng đẩy hắn ra, khuôn mặt đỏ bừng. Dương Thiên vẫn giả vờ tập trung không để ý đến nàng. Máy bay dừng hẳn, Đình Đình lập tức leo lên lưng của Dương Thiên. Cũng không nhiều lời, Dương Thiên thi triển Ẩn Thân thuật rồi theo lối cửa chính mà đi. Hắn vừa mới phát hiện, nơi này không có cửa thoát hiểm a, thật sự rất mất mặt.
Đình Đình cả mặt đều cúi vào lưng Dương Thiên, nàng lo sợ bị bọn bắt cóc phát hiện. May mắn không có chuyện gì xảy ra, nơi hai người đi qua, không có một ai phát hiện ra bọn hắn. Thuận lợi qua được trạm kiểm soát, Dương Thiên tìm một chỗ ít người rồi giải trừ Ẩn Thân thuật:
- Đã đến nơi an toàn, ngươi có thể xuống rồi a.
Ngẩn đầu lên nhìn ngó xung quanh một lúc, xác nhận đã an toàn, Đình Đình thở phào nhẹ nhõm từ trên lưng Dương Thiên nhảy xuống. Lúc này nàng bắt đầu cảm ơn Dương Thiên rối rít:
- Thật sự cảm ơn ngươi. Nếu không có ngươi giúp đỡ, ta cũng không biết phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460455/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.