Dương Thiên bật cười, tại sao mọi người khi nghe đến thân phận giả của hắn đều nhận định hắn là Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ. Dương Thiên cũng không biết, đây là tư tưởng chung của mỗi người. Mỗi môn phái đều có thủ hộ giả, đại diện cho người mạnh nhất. Vậy thủ hộ giả của đại lục, đại biểu cho người mạnh nhất đại lục.
Ẩn thế đại lục tuy không bằng trước kia, nhưng Kim Đan hậu kỳ tu sĩ cũng có không ít. Dương Thiên là thủ hộ giả, tu vị chắc chắn phải đạt đến Nguyên Anh kỳ. Về phân cảnh giới cao hơn, căn bản chưa có ai từng nghĩ tới.
Tất nhiên hắn cũng sẽ không giải thích bất kỳ cái gì, ta chỉ đưa ra thông tin, các ngươi tùy tiện dự đoán a.
Tô Nguyệt Nhi thấy Dương Thiên không trả lời, càng thêm chắc chắn về suy nghĩ của mình:
- Nếu thân phận của ngươi đã sáng tỏ. Ta cũng sẽ không tiếp tục ở lại đây. Sư phụ căn dặn ta nói với ngươi: “Có thời gian đến Thiên Sơn Thánh phong đàm đạo một chút”.
Dứt lời, Tô Nguyệt Nhi cũng không dây dưa, đi vào trong nhà thu dọn hành lý. Dương Thiên ngẩn ra, lần này hố to rồi, phiền phức không những không ít đi mà còn nhiều hơn. Hơn nữa hai đại mỹ nữ còn đồng thời bỏ đi. Chờ Tô Nguyệt Nhi đi ra, Dương Thiên liền lên tiếng:
- Ngươi không phải muốn tu luyện Bách Kiếm quyết sao, ở lại đây ta sẽ tiếp tục dạy cho ngươi.
- Không cần, nguyên lý cơ bản của Bách Kiếm quyết ta đều đã hiểu. Chỉ cần chăm chỉ tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460428/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.