Tần Chính lúc này đang có cuộc họp quan trọng, nghe điện thoại run lên hắn cảm thấy rất khó chịu. Nhìn thấy số của Dương Thiên, Tần Chính cau mày, tên kia gọi điện chắc hẳn không có chuyện gì tốt lành:
- Dương Thiên, ngươi gọi cho ta có việc gì?
Vương Bào giọng có chút lo lắng:
- Tần bá phụ, là ta, Vương Bào.
Tần Chính giật mình:
- Vương Bào, sao ngươi lại có được điện thoại của Dương Thiên.
- Là hắn để ta gọi cho ngươi để hỏi một chuyện.
- Có chuyện gì?
Vương Bào hít một hơi thật sâu, nói:
- Hắn nói ngươi đã đồng ý cho hắn và Tuyết nhi đính hôn, hơn nữa còn sắp chuẩn bị cử hành. Việc này có phải sự thật hay không?
Tần Chính ngẩn ra, chuyện này hắn hoàn toàn chưa từng nghe qua, sao có thể nói là do hắn đồng ý. Đang định phủ nhận, chợt nhớ đến tộc trưởng đã từng căn dặn một câu:
- Bằng một giá phải nhanh chóng tác thành cho Tần Tuyết cùng Dương Thiên.
Tần Chính đối vơi Dương Thiên cũng không phải hiểu rất rõ, nhưng cũng cảm thấy hắn làm người không tệ. Hơn nữa, lai lịch của hắn lại vô cùng kinh khủng, nếu hắn thực sự ưa thích Tuyết nhi, việc này vẹn cả đôi đường. Nghĩ kĩ, Tần Chính trả lời:
- Đúng vậy, hôn sự này ta đã đồng ý. Đồng thời đã chọn ngày tổ chức lễ đính hôn. Nếu ngươi có thời gian nhớ đến tham dự. Dù sao ngươi cũng là bạn thân từ nhỏ của Tuyết nhi. Ngươi đến sẽ khiến nàng rất vui vẻ.
Nghe đầu dây bện kia chỉ còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460420/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.