Dương Thiên cắn răng quay lại chỗ ngồi, trong lòng thầm nói: “Thiên thì tính là cái gì, Thiên Đế chấp chưởng Thiên Phạt không phải đã từng bị ta cho một trận sao?”.
- Ngươi cuối cùng là muốn thế nào?
Vương Vận nhìn Dương Thiên bộ dạng lợn chết không sợ nước sôi cũng bật cười:
- Ta chỉ muốn mời ngươi đến đây để cảm tạ ơn cứu mạng, ngươi cũng không cần làm vẻ mặt như vậy.
Dương Thiên kinh ngạc, hắn từng nghĩ đến vô số trường hợp, nhưng diễn biến như vậy hoàn toàn nằm ngoài dự đoán a. Vẻ mặt vẫn thấp thỏm nhìn Vương Vận:
- Thực sự chỉ như vậy?
- Vậy ngươi muốn thế nào. Chẳng lẽ ngươi nghĩ ta gọi ngươi đến đây để bắt ngươi chịu trách nhiệm sao?
Chịu trách nhiệm Dương Thiên cầu còn không được, hắn là lo sợ việc khác. Cũng không đợi Dương Thiên trả lời, Vương Vận liền tiếp:
- Ta cảm thấy ngươi cũng không muốn đến đây, lời cảm tạ ta đã nói xong. Ngươi có thể về.
- Thật sự chỉ như vậy.
Thấy Vương Vận trợn mắt nhìn hắn, Dương Thiên liền phóng nhanh ra ngoài. Chuyện này hắn vẫn chưa có cách giải quyết phù hợp, tốt nhất là bỏ đi trước, chờ có biện pháp thì quay lại sau.
Vương lão đang ngồi uống trà ở ngoài, thấy Dương Thiên bước ra liền tiếng lại hỏi:
- Vận nhi muốn gặp ngươi để làm gì?
- Nàng muốn gọi ta đến để nói lời cảm ơn.
- Chỉ có như vậy?
- Chỉ có như vậy, ta có việc gấp phải đi trước, gặp lại sau.
Dương Thiên chào Vương lão rồi phóng nhanh ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460418/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.