Một lát sau, Dương Thiên cùng Tiêu Chính Long lên xe đi. Tiêu Chính Long đưa cho Dương Thiên một tập tài liệu giới thiệu rất kỹ càng về Hồng Nương Tử, phía trên còn có một cái ảnh chụp. Dương Thiên nhìn qua ảnh, cũng bắt đầu có hứng thú, đúng là một mỹ nữ, hơn nữa có vẻ rất quyến rũ. Mang theo một chút tiếc nuối, Dương Thiên bắt đầu đọc. Hoa Thi Âm, thường được gọi là Hồng Nương Tử, là con gái của Hoa Thất cùng một vị thê thiếp. Mẫu thân mất từ nhỏ, từ nhỏ đã tỏ rất có năng khiếu lãnh đạo, tính tình cao ngạo. Hoa Thất còn có một người con trai, đáng tiếc chỉ biết chơi bời trác táng nên mọi vụ sự nhỏ đều giao cho Hoa Thi Âm. Hôn sự của nàng la do Hoa Thất tự tay chỉ định, vốn không hề có tình yêu. Nghe nói quan hệ của hai phu thế rất tốt, ít nhất người ngoài nhìn vào sẽ cảm thấy như vậy. Phía dưới còn có rất nhiều thông tin về thành tích cùng một vài chuyện liên quan. Dương Thiên cũng không để ý. - Chỉ giao vụ sự nhỏ chứng tỏ Hoa Thất cũng không thật sự tin tưởng nàng. Hôn nhân do gia đình sắp đặt lại luôn tỏ ra hạnh phúc. Quá dối trá rồi. Suy tư một lúc, Dương Thiên cũng bỏ tập tài liệu qua một bên, hắn có một cái nhìn tương đối về Hoa Thi Âm, người phụ nữ này tâm cơ rất sâu. Xe đi vào trong nội thành, tiến về hướng Thiên Hải quán, một tiệc tùng lớn hầu hết đều tổ chức tại đây. Xe dừng trước cửa vào Thiên Hải quán, Dương Thiên xuống xe, nói với Tiêu Chính Long: - Ngươi đi vào trước, ta còn có chút việc, xong việc ta sẽ gọi ngươi ra đón. Tiêu Chính Long cũng không nói nhiều, cúi đầu chào rồi xoay người mang thuộc hạ đi vào. Dương Thiên tiến vào một ngõ hẻm gần đó, đi sâu vào trong, cuối cùng bước vào một quán café nhỏ nằm sâu trong hẻm. Quán khung cảnh khá tối, chỉ có bóng đèn mờ, chỉ có một nhân viên đang đứng tại quầy và một lão giả đang ngồi tại một cái bàn trong góc khuất. Dương Thiên cũng tiến lại bàn, ngồi xuống hỏi: - Ngươi thả ra khí tức để gọi ta đến đây, hi vọng là có việc quan trọng. Lão giả cười, tán thưởng: - Ngươi rất mạnh, ta chỉ thả ra một ít khí tức, tu sĩ Kim Đan sơ kỳ cũng không thể phát hiện ra được, xem ra tình báo về ngươi hoàn toàn không sai. - Không cần nhiều lời, có việc thì mau nói. Ta còn có việc. Lão giả cũng biết, không tiếp tục dông dài: - Ta là người đến từ Ẩn Long đảo, lần này đến đây theo lệnh đảo chủ, đảm bảo chắc chắn Huyết Ma kiếm không lọt vào tay Ma môn. Dương Thiên lần này cuối cùng cảm thấy Huyết Ma kiếm không đơn giản như hắn tưởng, dù nó cũng là một món pháp bảo khá lợi hại, nhưng cũng không đến mức Ma môn bất chấp tất cả mọi giá để đạt được. - Xem ra Huyết Ma kiếm cũng không đơn giản như ta nghĩ a. Lão giả gật đầu: - Đảo chủ cũng không nói rõ, nhưng ta cũng có thể đoán được, Huyết Ma kiếm chứa đựng bí mật rất lớn. - Việc này ta đã biết, yên tâm, ta sẽ không để Huyết Ma kiếm rơi vào tay Ma môn. Lão giả thấy Dương Thiên tu vị cực cao, cũng đã yên tâm, trước khi rời đi còn nhắc nhở: - Thiên Sơn Thánh nữ cung Ma nữ đều đến, ta ở lại cũng không có ý nghĩ gì nên xin cáo từ trước. Còn nữa, nghe nói một trong hai vị phó thủ lĩnh của Thiên Sát đang trên đường đến đây. Dương Thiên cau mày: - Ngươi tại sao lại biết việc này. Lão giả tươi cười: - Có thể khiến phó thủ lĩnh Thiên Sát động thủ, ngoài ngươi ra ta không đoán ra được người khác. Ta nghĩ ngươi đã VUR73Ys giết người của Thập Bát tướng nên mới có thể dẫn động đến phó thủ lĩnh ra tay. - Cảm ơn ngươi đã cảnh báo, việc này ta biết phải làm thế nào. - Ta chỉ biết phó thủ lĩnh này là một nữ nhân, hơn nữa độc công rất lợi hại, còn lại tùy thuộc vào người rồi. Nói xong, lão giả liền biến mất. Dương Thiên cũng đứng dậy rời đi. Lão giả tuy tu vị chỉ đạt đến Trúc Cơ hậu kì nhưng làm việc lại rất cẩn thận, tâm tư kín đáo. Tiện tay đưa cho Dương Thiên một cái nhân tình, dù không có cũng không sao, nhưng Dương Thiên xác thực nợ hắn lần này. Dương Thiên đi ra trước cửa Thiên Hải quán, bấm số gọi cho Tiêu Chính Long. Tiêu Chính Long lúc này đang cùng Hoa Thi Âm đứng ở một bên cạn chén. Hoa Thi Âm vẻ mặt cao quý, lãnh đạm nhìn Tiêu Chính Long: - Tiêu lão đại, ngươi thật sự làm bọn ta bất ngờ a. Đang yên đang lành bỗng nhiên độc chiếm 3 tỉnh phía Nam, thật sự khiến người ta mở rộng tầm mắt. Tiêu Chính Long vẻ mặt khiêm tốn: - Đâu có, ta so với Hoa lão đại năm xưa vẫn còn kém nhiều lắm. Hoa Thi Âm không nói gì, Tiêu Chính Long cũng không đoán được nàng đang nghĩ gì. Nghe thấy tiếng điện thoại, Tiêu Chính Long liền lấy ra, thấy người gọi là Dương Thiên vội bắt máy: - Thiếu gia. - Ta đang đứng trước cửa, ngươi xuống đón ta. - Ta lập tức xuống ngay. Nói xong quay ra nhìn Hoa Thi Âm: - Thật xin lỗi, ta phải xuống dưới đón bằng hữu. Hoa Thi Âm gật đầu: - Ta cũng phải đi tiếp đãi các vị khách nhân khác. Nhìn theo bóng lưng Tiêu Chính Long, Hoa Thi Âm khóe miệng nhếch lên một nụ cười: - Cuối cùng cũng đến rồi sao? Hoa Thi Âm tổ chức bữa tiệc này tuy là mời đến rất nhiều vị quan chức cấp cao, nhưng mục đích thực sự lại là để nhắm đến người phía sau Tiêu Chính Long. Nàng đã điều tra rõ ràng, Tiêu Chính Long tuy năng lực không tệ, nhưng muốn độc chiếm hắc đạo 3 tỉnh phía Nam quả là người si nói mộng. Bất kể năng lực, vũ lực hay tài chính đều không đủ sức đối đầu với Hắc Lang bang. Hơn nữa phía sau Hắc Lang bang là Lý gia, Tiêu Chính Long vốn hoàn toàn không có cơ hội. Nhưng cuối cùng hắn lại thắng, hơn nữa Lý gia hoàn toàn không có động tĩnh gì. Ý nghĩa rất rõ ràng, phía sau Tiêu Chính Long có một nhân vật rất lợi hại, Lý gia cũng không phải đối thủ. Lý gia thế nhưng là Tam đại gia tộc đứng đầu, Hoa Thi Âm rất muốn biết, người này rốt cuộc là thần thánh phương nào. Nếu có thể hợp tác với hắn thì mối thù của nàng cũng có thể báo rồi. Thấy Tiêu Chính Long đi đến, Dương Thiên liền hỏi: - Ngươi cảm thấy dạ yến lần này thế nào. Tiêu Chính Long có chút suy nghĩ: - Không phải là Hồng môn yến. Nhưng cũng không đơn giản là lôi kéo các thế lực, ta cảm thấy nàng mục đích chính vẫn là nhằm vào ta. Dương Thiên gật đầu, hắn mơ hồ cảm thấy mục đích của dạ yến là nhằm vào hắn. Cũng không quá rõ ràng, Dương Thiên liền theo Tiêu Chính Long đi vào. Bước vào trong, Dương Thiên liền cảm thấy có rất nhiều cặp mắt chú ý vào mình. Dù sao được Tiêu Chính Long tự mình ra đón tiếp, địa vị chắc hẳn rất cao. Dương Thiên nói thầm với Tiêu Chính Long: - Ngươi không cần theo ta, ta cũng không muốn có quá nhiều sự chú ý. Tiêu Chính Long gật đầu, hai người liền tách ra, Dương Thiên tiến tới một góc lấy một ly rượu rồi đứng đó quan sát toàn bộ khán phòng. Dương Thiên vốn muốn yên tĩnh quan sát một lát, nhưng ngay lập tức có vài người đi đến làm quen: - Xin chào, ta là Sở Vũ, phụ thân ta là Sở A, cục trưởng cục cảnh sát Thanh Lâm huyện. - Ta là… Nhiều người đến khiến Dương Thiên cảm thấy có chút phiền phức, nhũng cũng nhã nhặn đáp lại: - Ta gọi là Dương Thiên. Đám người chưa kịp nói gì, Dương Thiên liền nghe thấy một tiếng hô: - Dương Thiên. Tần Tuyết vẻ mặt vui mừng đi đến, nàng không ngờ có thể gặp Dương Thiên tại đây. Nàng cũng không muôn đến đây nhưng phụ thân lại để nàng tham dự để thay đổi không khí. Nãy giờ bị một đám thiếu gia vây quanh khiến Tần Tuyết rất khó chịu, nhìn thấy Dương Thiên Tần Tuyết liền vui vẻ đi lại. Dương Thiên cũng không nghĩ sẽ gặp Tần Tuyết ở đây. Nhưng ngẫm lại thấy cũng rất hợp lí, nàng là Tần gia đại tiểu thư, dạ yến này chắc chắn không thể không mời Tần gia a. Dương Thiên tâm trạng liền vui vẻ, vốn nghĩ dạ yến nhàm chán, hiện tại có Tần Tuyết bồi tiếp mình, đây là một sự tình không thể tốt hơn. Hướng về phía Tần Tuyết vẫy tay: - Tuyết nhi, ta ở đây.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]