Phong Lôi không biết chuyện của Hồ Đại Sơn chứ không cũng chỉ có thể ngửa mặt lên trời trong một đêm mưa mà than: “ Ông trời không có mắt a ”. Phong Lôi khi thấy sơn môn của Thái Thanh Môn đã ở trước mặt thì nôn nóng không chịu được mã dùng thuật đằng không để trở về chỗ ở. Một đường ngoài lúc dừng lại để đệ tử canh gác kiểm tra lệnh bài Phong Lôi đều không để ý phóng thẳng về phòng.
_ Lôi tử, chuyến này kiếm lớn chứ?
_ Tiểu bạch kiểm, tối nay sẽ mời ngươi uống Thanh La tửu.
_ Không phải chứ, chẳng lẽ đi buôn khổ sâm lãi như vậy. Vu Chính kinh ngạc nói.
_ Nói sau, ta cần nghỉ ngơi trước đã.
Nói đoạn, Phong Lôi đã chui vào phòng đóng cửa lại, mở hết cấm chế ra. Về đến đây tuy không thể nói là tuyệt đối an toàn nhưng trong sơn môn hầu như không có ái dám tự tiện tấn công chỗ ở của đệ tử. Phong lôi sửa soạn lại vật phẩm thu hoạch một phen, đổ hết linh dược thu hoạch được trong người, tay áo và túi trữ vật ra thành một đống đủ màu sắc trong phòng.
_ Phát rồi, lần này phát rồi, hahaha
Tận mắt chứng kiến thu hoạch của mình Phong Lôi nhịn không được cười to, cuối cùng đã có thể có tài nguyên để tu luyện. Phong Lôi phân loại các loại linh dược ra các hộp khác nhau mà hắn đã tranh thủ thu thập trên đường về, các loại linh dược số lượng ít chỉ có một hai cây hắn đều để lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-loi-de-quan/2811903/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.