Phong Lôi không biết chuyện của Hồ Đại Sơn chứ không cũng chỉ có thể ngửa mặt lên trời trong một đêm mưa mà than: “ Ông trời không có mắt a ”. Phong Lôi khi thấy sơn môn của Thái Thanh Môn đã ở trước mặt thì nôn nóng không chịu được mã dùng thuật đằng không để trở về chỗ ở. Một đường ngoài lúc dừng lại để đệ tử canh gác kiểm tra lệnh bài Phong Lôi đều không để ý phóng thẳng về phòng.
_ Lôi tử, chuyến này kiếm lớn chứ?
_ Tiểu bạch kiểm, tối nay sẽ mời ngươi uống Thanh La tửu.
_ Không phải chứ, chẳng lẽ đi buôn khổ sâm lãi như vậy. Vu Chính kinh ngạc nói.
_ Nói sau, ta cần nghỉ ngơi trước đã.
Nói đoạn, Phong Lôi đã chui vào phòng đóng cửa lại, mở hết cấm chế ra. Về đến đây tuy không thể nói là tuyệt đối an toàn nhưng trong sơn môn hầu như không có ái dám tự tiện tấn công chỗ ở của đệ tử. Phong lôi sửa soạn lại vật phẩm thu hoạch một phen, đổ hết linh dược thu hoạch được trong người, tay áo và túi trữ vật ra thành một đống đủ màu sắc trong phòng.
_ Phát rồi, lần này phát rồi, hahaha
Tận mắt chứng kiến thu hoạch của mình Phong Lôi nhịn không được cười to, cuối cùng đã có thể có tài nguyên để tu luyện. Phong Lôi phân loại các loại linh dược ra các hộp khác nhau mà hắn đã tranh thủ thu thập trên đường về, các loại linh dược số lượng ít chỉ có một hai cây hắn đều để lại nhỡ sau này cần dùng, còn linh dược số lượng nhiều thì hắn chọn ra một phần ba khoảng mấy chục cây để đổi điểm cống hiến và linh thạch tu luyện. Phong Lôi định sẽ đi Tàng Kinh Các để tìm hiểu kỹ hơn về linh dược rồi mới xử lý chỗ còn lại sau, còn Hỏa vũ quả được xếp chung với hàn băng thủy và mã xỉ thảo để chế dược dịch bôi chân. Sắp xếp xong xuôi Phong Lôi dùng ngưng thủy thuật để tắm rửa một phen rồi đi ngủ. Giấc ngủ này kéo dài đến sẩm tối thì Phong Lôi mới thức dậy, tinh thần sảng khoái bước ra cửa rồi sang gọi Vu Chính đang tu luyện đi uống rượu. Phong Lôi và Vu Chính đến Ngoại Vụ điện để đổi linh thảo thành diểm cống hiến và linh thạch. Trên đường đi, Phong Lôi cũng kể sơ qua chuyến đi tới phường thị, chuyện gặp Hắc Phong hổ, buôn bán và tới Hỏa Long đầm cho Vu Chính, những chỗ đặc biệt như thủ đoạn chiến đấu hay số lượng linh dược thì chỉ lướt qua.
_ Dương Thúy Kiều là đệ tử hạch tâm, người đẹp nổi tiếng của Thái Thanh Môn đã tới cảnh giới kết đan kỳ nên mới ra tay rộng rãi vậy, Ngươi cũng không nên ảo tưởng, lần sau nhất định phải rủ ta đi cùng, con mẹ nó thực kích thích.Vu Chính chốt lại.
Khi đến Ngoại vụ điện Phong Lôi là trưởng lão phụ trách thu linh dược họ Lê và Vu Chính mắt tròn mắt dẹt khi đổ ra mấy chục cây linh dược thuộc hơn mười loại khác nhau:
_ Ngọc mễ, Giao đằng thảo, Tam diệp thảo, Tuyết tinh quả, ngũ độc quả, bích la quả,… tất cả đều trên trăm năm nhưng chất lượng bảo quản không được tốt. Ví dụ: tuyết tinh quả phải đựng trong hộp hàn băng, Giao đằng thảo thì phải đựng trong hộp kim loại. Ngươi đựng tất cả trong hộp gỗ quả là không hiểu biết.
Trưởng lão dáng vẻ hận rèn sắt không thành thép, tiếc nuối nói làm Phong Lôi xấu hổ.
_ Nếu đổi ra điểm cống hiến ta tính chẵn cho ngươi được năm trăm điểm còn nếu đổi linh thạch sẽ được một ngàn linh thạch hạ phẩm. ngươi thấy thế nào? Giá này là do ngươi cống hiến số lượng lớn linh dược mới được như vậy. Lê trưởng lão thâm ý nhắc nhở.
_ Đa tạ trưởng lão, đệ tử hài lòng. Ta muốn đổi lấy hai trăm năm mươi điểm cống hiến và năm mươi linh thạch trung phẩm.Ta còn muốn mua một chiếc túi trữ vật cỡ lớn.
_ Được, túi trữ vật đại cần mười linh thạch trung phẩm, ta đi vào lấy cho ngươi luôn.
Phong Lôi rút kinh nghiệm lần trước không đủ chỗ chứa vật phẩm nên dứt khoát đầu tư một túi trữ vật đại. Vu Chính bên cạnh xuýt xoa về độ xa xỉ của hắn vì Vu Chính tuy cũng là thiếu gia gia tộc nhưng cũng không dám như thế, bảo kiếm bị mất trước kia cũng tương đương với trữ vật đại này một pháp khí tam phẩm. Túi trữ vật đại có độ tinh xảo hơn nhiều so với túi trữ vật thông thường, có màu vàng sáng so với túi màu nâu đất cũ, Phong Lôi đeo vào như túi thơm của các vị thiếu gia nhà giàu. Không gian trong túi trữ vật đại rộng đến mười trượng vuông như một căn phòng. Sau khi khấu trừ Phong Lôi còn bốn mươi linh thạch trung phẩm và hai trăm năm mươi điểm cống hiến. Phong Lôi muốn mua một thanh linh khí tiện tay, rèn vuốt hổ thành dao găm ám khí, điển tịch về linh dược và do đã có Thái cực quyền sở trường phòng thủ và thân pháp tránh né nên cần một môn pháp thuật tấn công uy lực. Làm hết những việc kia thì tài sản mới có vơi đi gần hết, cảm giác làm thiếu gia vung tiền như rác quá ngắn ngủi, tu luyện quả là việc tốn kém nhất trên đời a. Phong Lôi và Vu Chính đi đến Phân điện Hỏa Khí Sơn để tìm một thanh linh khí tiện tay. Hỏa Khí sơn là một trong thập sơn lớn nhất của Thái Thanh môn, chuyên về luyện khí, có thể luyện chế pháp bảo. Pháp khí chia cửu phẩm, pháp bảo chỉ chia tam phẩm là hạ, trung, thượng chuyên dùng cho tu sĩ nguyên anh và hóa thần kỳ. Pháp khí có thể hấp thu pháp lực của tu sĩ còn Pháp bảo có thể hấp thu cả thiên địa nguyên khí xung quanh phát huy uy lực lớn hơn nhiều, nghe nói pháp bảo trấn phái của Thái Thanh Môn là Thiên A Thần Kiếm là một pháp bảo cực phẩm. Phong Lôi rất hâm mộ Quan Nhị Gia nên lúc đầu muốn một thanh Thanh long yển nguyệt đao nhưng nghĩ lại thì chưa chắc đã phù hợp vì khá cồng kềnh, hơn nữa hắn cũng chưa thấy tu sĩ nào dùng sợ làm màu không được lại bị coi là kỳ dị.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]