Từ lúc còn bú sữa mẹ đến giờ đây là lần đầu tiên Phương Trường được trải nghiệm cảm giác hồn vía bay lên. 
Hiện tại người Phương Trường đã nhũn đến mức nếu không có cánh tay kia đỡ eo thì e rằng cậu đã sớm ngã ngồi ra rồi. 
Công nhận là Lệ Minh Viễn rất có thiên phú, ngay từ lúc bắt đầu đã dẫn dắt tiết tấu, cực kỳ chủ động. 
Cuối cùng, tạm biệt nhau khi nào, về đến nhà ra sao, Phương Trường còn chẳng nhớ nổi, thậm chí cậu còn hoài nghi đây là mơ. 
Mãi đến tận khi chim sáo bổ nhào vào người thì Phương Trường mới chịu tỉnh. 
Phương Trường chộp lấy nó: "Vừa đi đâu thế?" 
Bát A ca nghe mà bực mình: "ĐM, ngươi có thể chú ý ta một chút không? Đến bây giờ mới phát hiện à? Chính tay ngươi quăng ta đi đấy, đến lúc mất thật thì đừng có tìm nhá! !" 
"Xin lỗi, xin lỗi mà. Sau này sẽ không thế nữa đâu." 
Đột nhiên chim sáo nhìn chằm chằm Phương Trường: "Chờ đã, sao miệng ngươi lại sưng lên thế kia, lại còn hồng hồng nữa chứ?" 
Phương Trường run tay ném chim sáo xuống đất: "Rất sưng hả?" 
Bát A Ca nhìn đi nhìn lại, mãi mới chịu đưa ra đánh giá: "Sưng, còn hơi hồng nữa chứ, sắp thành lạp xưởng đến nơi rồi kìa." 
Lạp xưởng . . . 
Phương Trường: 囧 
Thôi đành vậy. "Được rồi, đêm nay ta bế quan nhé, chờ ta ra rồi dẫn ngươi ra ngoài một chuyển." 
Tưởng rằng sự việc Ác trùng đã kết thúc, nhưng chim sáo đã ăn con Ác trùng mẹ khốn kiếp kia, kiểm tra không ra nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-livestream-ca-mam/932204/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.