Một tát này là Mạnh An Nhiên vì quá tức giận mà dồn sức nên đặc biệt vang.
Lâm Giai Âm bưng mặt, nước mắt tí tách rơi xuống như *hoa lê đái vũ. Cô khóc cũng chỉ âm thầm, không như bao người khác đều gào lên. Giai Âm nửa tiếng cũng không kêu, chỉ mím chặt môi, ôm má rơi lệ.
* Hoa lê đái vũ [梨花带雨] : Đẹp như bông hoa lê dính hạt mưa. Câu này vốn để miêu tả dáng vẻ diễm lệ khi khóc của Dương quý phi, sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái khi rơi lệ.
Bị Mạnh An Nhiên chỉ trích, lại thấy hai người kia thần sắc lại đang nghi thần nghi quỷ, Lâm Giai Âm sững sờ, chỉ biết âm thầm rơi nước mắt đầy xót xa.
Nước mắt long lanh như châu ngọc không ngừng rơi xuống, người khác nhìn vào cũng thấy thê lương.
Mạnh An Nhiên thấy biểu hiện của Lâm Giai Âm, tức giận nhất thời cũng biến thành khó xử.
Nếu Lâm Giai Âm khóc òa lên tố khổ, hoặc bụm mặt gào thét thanh minh cô ta không đẩy An Nhiên cô thì cô còn có lời để chửi. Bây giờ An Nhiên đang rất bứt rứt, ủ sẵn một bụng lời chửi rủa, chỉ cần có dịp là xả cho thứ *lục trà biểu ti tiện này tắt văn. Chẳng ngờ, cô ta chỉ lủi thủi một góc âm thầm khóc, chặn luôn con dã thú trong lòng An Nhiên lại ngay lắp tự.
*Lục trà biểu (绿茶婊): Từ này thì quá quen thuộc rồi đúng không, nhưng tui vẫn muốn chú thích. Nó ám chỉ những cô gái tỏ vẻ trong sáng, ngây thơ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-livestream-ca-mam/932154/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.