Một ngày lạnh giá ở Tiên Tộc!
Bên trong căn phòng của Hùng Vũ dù có ngăn được gió lạnh tuy nhiên không khí chẳng thể tốt hơn bao nhiêu.
“Đại nhân!”
Hùng Vũ ngày một kiệt sức làm cho Phụng Dương lo lắng. Nàng ta không biết được rằng ông phải đấu tranh thế nào mới duy trì được đến những giây phút này.
“Ta sắp chết rồi!”
“Đại nhân, ngài…”
“Đó là sự thật! Khỏi cần phải bản cãi nữa, cái cần bàn là Tiên Tộc!”
Câu nói của Hùng Vũ khiến cho Ngưu Quảng suy nghĩ hồi lâu. Phải chăng ông ta còn có sách lược sau cùng?
“Không biết đại nhân có gì căn dặn?” Ngưu Quảng thận trọng.
“Đã đến lúc ta giao lại Tiên tộc này cho người khác, hai ngươi có đề xuất gì hay không?”
Hùng Vũ cho dù thế nào cũng là người khó đoán, Ngưu Quảng không thể lơ là.
“Vậy… không biết đại nhân nhắm đến ai?”
“Ta… có nghĩ đến một người. Người này luận về võ công không hề kém ta, luận về mưu lược, ta không bằng kẻ đó?”
“Ai?” Ngưu Quảng thốt lên cộc lốc.
“Là ngươi! Ngưu Quảng!”
Hùng Vũ chỉ tay thẳng vào Ngưu Quảng làm hắn kinh hãi. Ông ta là đang nói thật hay đang thử lòng?
“Đại nhân, cái lệ xưa nay là cha truyền con nối, thuộc hạ nào dám trái lời?”
“Ngươi tưởng ta đang thử lòng ngươi chứ gì? Ta là đang nói thật đó, ngoài ngươi ra, không ai có thể gánh vác được trọng trách này.”
“Ngài…”
Hùng Vũ ngắt lời:
“Hùng Việt đang hôn mê, không thể dùng, Mỹ An là phận con gái lại càng không thể dùng. Ta đã xem qua tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-kiem-quyen-1-thien-khai/739425/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.