Một đạo kinh phong lao vút tới Đàm Vân Thắng. Hắn vừa nhoài người đứng dậy liền bị kình lực đè xuống. Hai tay Đàm Vân Thắng nhanh chóng đưa lên cao chống đỡ. Kẻ đi săn thực sự bây giờ mới xuất hiện. Đàm Vân Thắng cự lại kẻ địch, hắn nhìn rõ cả khuôn mặt to lớn đang hướng chằm chằm vào mình.
Hổ! Mãnh hổ!
Kẻ đi săn thông minh là phải chờ đợi thời cơ. Và mãnh hổ chính là kẻ thông minh đó. Nó đã kiên nhẫn chờ đợi, chờ cho Đàm Vân Thắng ngã xuống mới ra tay. Một cú nhoài người, một cú cắn vào cổ đối phương là hoàn thành mục tiêu. Nào ngờ đối thủ của nó lại phát kình lực kinh người đến thế? Đàm Vân Thắng nếu không kịp ra tay chống đỡ thì chắc chắn cổ họng đã bị cắn nát. Con mãnh hổ gầm gừ trong đêm tối, hai răng nanh nhe ra hù dọa. Nó rất muốn cắn phập xuống nhưng miệng nó lại bị Đàm Vân Thắng ghì chặt, không thể nào ngoạm một cái ngay được.
Đàm Vân Thắng lấy chân đạp mạnh vào bụng hổ. Lực phát kinh thiên khiến cho dã thú bay ra đằng xa. Mãnh hổ không hiểu một con người yếu ớt lại có thể kháng cự được hiểm chiêu như thế. Nhoài người đứng dậy, mãnh hổ đi lại xung quanh, nó cần phải đánh giá đối thủ của mình thêm một lần nữa. Không thể làm cho cuộc đi săn trở nên vô nghĩa.
Họ Đàm cũng vậy, hắn quan sát nhất cử nhất động của con hổ. Con dã thú chừng hơn trăm cân nhưng khi xuất thế, một cú hổ vồ kình lực nặng tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-kiem-quyen-1-thien-khai/739405/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.