Chương 12. Song chiêu
“Thiếu chủ! Ngài nên cẩn trọng thì hơn!” Lý Kiệt trong lúc chờ Đằng Long tiến lên đã ghé tai nói nhỏ với Thiệu Bình nhưng hắn chẳng hề để tâm.
“Nó thì có gì mà phải sợ. Ngươi cứ chờ ta đem về chiến thắng dành cho Hồng kì. Nhanh thôi!”
Đằng Long từ từ bước lên đài cao, y quay lại nói với Hắc kì:
“Hôm nay ta sẽ lấy lại công bằng cho các ngươi!”
“Ngươi dở cái trò thần bí gì thế?”
“Hừ!”
Mỹ An quát nhưng chỉ nghe thấy một tiếng “hừ” phát ra ở trong cổ họng Đằng Long. Cơn gió thoảng qua, đôi mắt Đằng Long hằn xuống đen láy, cơn gió như thổi bay vẻ ngoài tầm thường của y.
“Ai ra khỏi vòng trước sẽ thua! Trận đầu giữa Đằng Long Hắc kì và Thiệu Bình Hồng kì. Bắt đầu!”
Lý Kiệt phất tay ra dấu rồi nhảy lùi lại, vũ đài chỉ còn Đằng Long và Thiệu Bình hai người.
“Ăn đòn đi tên ngoại tộc!”
Thiệu Bình nói rồi liền xông tới, Đằng Long thấy thế liền cắm đầu chạy, giọng ú ớ.
“Khoan… Khoan…”
Đến gần vạch vôi Đằng Long mới dừng lại, y cắm kiếm xuống đất:
“Ta có chuyện cần hỏi trước?”
“Tên kia, ngươi còn định dở trò gì nữa?” Thiệu Bình thúc giục.
“Lý Kiệt, trong giao đấu nhỡ đánh chết người thì sao?” Đằng Long hỏi.
Lý Kiệt thấy thế liền nói lớn:
“Yên tâm! Đã có người của Hành Y các ở đây, ai bị thương nặng lập tức sẽ được chữa trị.”
“Ồ! Ta hỏi để lỡ tên này có ra tay mạnh quá thì còn biết đường mà chuồn, ha ha ha!” Đằng Long gãi gãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-kiem-quyen-1-thien-khai/739398/chuong-12.html