“Rầm!”
Sân luyện đánh gôn Bằng Duyệt, phía nam thành phố Đông Hoa, Chu Tri Bạch thấy Cao Tiểu Hổ vừa nghe điện thoại xong liền tức tối nện mạnh di động xuống đất. Chiếc di động Motorola mới tinh cả máy cả bao nằm lăn lóc dưới đất, linh kiện bay tứ tung, khiến người khác nhìn mà không khỏi tiếc rẻ.
Chu Tri Bạch ngồi dựa lưng trên ghế bành, tay xoay xoay cán gậy bằng inox siêu bền, nheo mắt nhìn camera xung quanh sân bóng, chỉ thấy camera vẫn yên tĩnh đứng đó, tựa hồ nhìn như không thấy phản ứng vừa rồi của Cao Tiểu Hổ.
Cao Thiên Hà thân hình khôi ngô, còn Cao Tiểu Hổ lại khá nhỏ gầy, mặt đen thui, lúc này nhìn càng như cột nhà cháy, Chu Tri Bạch thầm nghĩ: Là chuyện gì mà khiến “Thái Tuế gia” này bực thế kia?
“Con mẹ nó chứ!” Cao Tiểu Hổ càng nghĩ càng ức chế, lại vung chân đá văng đống linh kiện di dộng trước mắt. Nếu không phải có Chu Tri Bạch ở đây, hắn hận không đập hết đồ đạc nơi đây, may ra mới phát tiết được hết lửa giận trong lòng.
“Có chuyện gì mà sao tức tối thế?” Chu Tri Bạch đứng lên, nắm chặt cán gậy, hơi khuỵa đầu gối, dùng sức vung gậy đánh xuống cầu, vừa đánh vừa tỏ vẻ tự nhiên bâng quơ hỏi Cao Tiểu Hổ xem đã xảy ra chuyện gì.
Quả cầu trắng bay vọt lên trời như thiểm điện, song điểm rơi không được tốt cho lắm, trực tiếp rơi xuống tấm lưới che phía chính diện sân bóng. Tấm lưới bị quả cầu đập vào rung liên hồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3166419/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.