Tiêu Minh Kiến rất phản cảm Triệu Đông không có chí tiến thủ, bước lên cầu thang, nhịn không nổi trách mắng: “Cậu đã sắp 30 đến nơi rồi, nói nói thử tôi nghe, phải nên giao du với hạng người nào mới có giá trị? Đằng này lại đi ăn với một thằng công nhân? Nghe nói Hùng Văn Bân của xưởng thép trước đây giờ đã lên làm phó chánh văn phòng thị ủy, Minh Hà bảo với tôi trước đây ông ta rất thưởng thức cậu, đáng lý ra cậu nên ở lại trong xưởng thép thành phố mới càng có cơ phát triển, đùng một cái nhảy xuống hương trấn làm chủ nhiệm xưởng thì được cái gì?”
Giờ Triệu Đông mới ngớ ra vì sao lúc nãy ba Minh Hà lại mặt lạnh với Thẩm Hoài như vậy. Tuy hắn tôn trọng ba mẹ nàng, song giờ cũng khó mà nhịn nổi bực mình, cố gồng mình trầm mặc không lên tiếng.
“Ba, người vừa rồi là xưởng trưởng của Triệu Đông, sao ba lại làm thế?” Tiêu Minh Hà bực đến sắp khóc, vừa khó xử vừa thẹn ngượng.
“Con bé này, ngày nay nói dối bao lần rồi?” Tiêu Minh Kiến cho rằng con gái nói bậy nói bạ để chống chế, cũng bực mình, mặt nghiêm lại, giọng thập phần nghiêm lại: “Ba nói thế không phải là muốn tốt cho con và Triệu Đông à? Gọi hai con lên lầu gặp mặt lãnh đạo khu cho quen, sau này biết đâu có thể có cơ hội cho Triệu Đông phát triển?”
“Anh cũng thật là, ít nói mấy câu không được à.” Mẹ Minh Hà biết chồng mình lớn tuổi rồi, dần dần cũng khó tính, sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3166356/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.