Thẩm Hoài không giới ý để Tôn Á Lâm thâm nhập cụ thể đến từng chi tiết của quá trình sản xuất cũng như vận hành tài chính trong nội bộ xưởng.
Bằng trình độ chuyên nghiệp của mình, Tôn Á Lâm có thể đề ra rất nhiều ý tưởng đối với nội tình của xưởng thép, những thứ đó cũng là điều mà Thẩm Hoài rất cần.
Không chỉ đem sổ sách tài vụ công khai cho nàng xem, từ họp “tổng kết giao ban” đến hội nghị chế định mục tiêu trong năm cho xưởng Thẩm Hoài đều để Tôn Á Lâm tham dự.
Hắn cũng hoàn toàn không ngăn trở nàng tiếp xúc với công nhân tuyến một hay tầng lớp quản lý như Triệu Đông, thậm chí còn mở lớp bồi dưỡng, bổ túc về hiện trạng phát triển ngành luyện thép trên thế giới, mời nàng lên thỉnh giảng cho công nhân…
Chỉ có để nàng càng quan sát thấu triệt, nhìn thấy bộ mặt xưởng thép thoát thai hoán cốt như thế nào, mới khiến nàng thả lỏng cảnh giác, cầm sự chân thành ra hợp tác.
Tôn Á Lâm ở lại Mai Khê bảy ngày, vượt xa so với dự định ban đầu.
Hình như cũng có ý đọ gan với Thẩm Hoài, trước khi rời Đông Hoa, lúc chia tay trong nhà hàng Chử Cốc, Tôn Á Lâm vẫn chưa hề tỏ thái độ về khoản nợ của xưởng thép, chỉ nói Thẩm Hoài cứ chờ điện thoại, còn khuyến mãi thêm cho Trần Đan một câu: “Cô cẩn thận. Cậu em trai này của tôi không phải thứ gì tốt đẹp đâu…”
Thẩm Hoài nghe mà tức đến giậm chân, trong khi Trần Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3166313/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.