Thẩm Hoài ngồi yên lặng trong phòng, cảm khái không thôi. Án thuyết trước khi đến Mai Khê, cấp bậc hành chính của hắn đã là chính khoa, nhưng với hoàn cảnh quan trường ở đất nước này, hắn mới 24 tuổi, dù đến hương trấn, thông thường vẫn không khả năng đảm nhiệm người đứng đầu hệ thống đảng, chính.
Có thể trong thời gian ngăn ngắn ba tháng, leo từ phó bí thư, trực tiếp vượt cấp lên làm bí thư đảng ủy, chí ít trong quan trường Đông Hoa đã tính là kỳ tích thăng thiên rồi.
“Thùng thùng thùng…” Cửa phòng bị gõ vang, Thẩm Hoài ngẩng đầu nhìn ra, là Đỗ Kiến đang đẩy cửa bước vào.
Ban tư sản công nằm ở mặt đông tầng một, đám người Quách Toàn, Chử Cường, Hồ Học Bân dùng chung một phòng, Thẩm Hoài ở riêng gian trong, cửa giữa hai gian thường để mở, ngoài ra còn có một gian để chứa tài liệu và đặt tủ bảo hiểm.
Ban quản lý xí nghiệp đổi thành quản lý tư sản công, Thẩm Hoài dọn phòng làm việc xuống đây, Đỗ Kiến chưa từng bước qua cánh cửa kia lần nào. Thấy hắn đi vào, Quách Toàn, Hồ Học Bân, Chử Cường đều khá ngoài ý, đứng lên chào hỏi: “Đỗ bí thư.” Trong mắt khó che được thần sắc kinh ngạc.
“Đỗ bí thư, đến giờ họp rồi à?” Thẩm Hoài chạy ra, cầm đồng hồ đặt trên bàn Quách Toàn lên nhìn, xác thực đã đến giờ họp rồi.
“Ừ, đến gọi cậu và lão Quách đi luôn.” Đỗ Kiến cười cười, đứng trước cửa thân thiết như người một nhà, đợi Thẩm Hoài và Quách Toàn cầm sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3166286/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.