Năm 93, sản lượng sắt thép toàn tỉnh còn chưa đến 300 vạn tấn, tổng sản lượng của những tập đoàn sắt thép trực thuộc tỉnh Hoài Hải mới hơn một trăm vạn tấn, xưởng thép thành phố Đông Hoa là xí nghiệp thép lớn thứ ba trong tỉnh, sản lượng mới gần 50 vạn tấn.
Lấy tiêu chí đó mà tham khảo, Thẩm Hoài muốn nâng sản lượng xưởng thép Mai Khê lên 100 vạn tấn, trong mắt một số người, có lẽ dã tâm của hắn thực sự quá đáng sợ.
Chẳng qua Hà Thanh Xã đã tận mắt nhìn thấy kỳ tích của xưởng thép Mai Khê trong vòng nửa năm qua dưới bàn tay Thẩm Hoài, hắn tin, chỉ cần cho Thẩm Hoài đủ thời gian, phát triển xưởng thép thành xí nghiệp trăm vạn tấn không phải không có khả năng.
Đương nhiên đây cũng là lý do Thẩm Hoài đưa mục tiêu viễn cảnh 100 vạn tấn ra nói chuyện, nếu hắn lộ ý đồ chân chính của mình ra, Hà Thanh Xã lúc ấy chưa hẳn đã có thể thừa nhận được…
Thẩm Hoài nói với Viên Hồng Quân: “Để tranh thủ được sự coi trọng của thị ủy, chúng ta phải báo hạng mục này lên trên; thực tế không cần Hạc Đường phải ngay lập tức cầm ra 600 mẫu đất. Nói thế nào thì mỗi mẫu đất Hạc Đường chi ra, chúng tôi đều chiếu theo giá 600 đồng/mẫu thanh toán đầy đủ, dùng để đền bù cho những hộ gia đình bị trưng thu…”
Ở trước hai bên còn nói chuyện rất thân thiết, nhưng vừa động đến tiền, lập tức Viên Hồng Quân không nhượng nửa bước: “600 đồng/mẫu? Thế có rẻ quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3166213/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.