Thẩm Hoài mới ra khỏi phòng, liền nhìn thấy Dương Lệ Lệ chạy ra từ trong góc, nhìn thẳng vào mặt nàng, hỏi: “Xem ra giám đốc Dương chưa nhận đủ giáo huấn nhỉ, tưởng leo được cành cao nên không cần nhìn mặt tôi nữa hả?”
“Thẩm bí thư, anh nói gì đó?” Dương Lệ Lệ cố ra vẻ oan uổng, nói: “Chuyện anh phân phó tôi còn nhớ kỹ trong lòng mà, sao không dám nhìn mặt anh được?”
“…” Thẩm Hoài cười lạnh, với một số đàn bà, đàn ông phải ra tay tợn họ mới sợ, Dương Lệ Lệ là người không cam tâm bị kẻ khác khống chế, muốn thuần phục được nàng không phải là chuyện dễ dàng.
“Tô thư ký và Vương tổng của bọn tôi đang ở trong sảnh Tử Vi, để tôi dẫn Thẩm bí thư qua đó.” Dương Lệ Lệ nói, nàng tưởng lúc này Thẩm Hoài đi ra là muốn qua chào hỏi với Tô Khải Văn.
Thẩm Hoài còn đang nghĩ con đàn bà này lấy đâu ra gan mà lớn lối đến vậy.
Vương Tử Lượng là nhân vật ăn cả hai đầu hắc bạch của Đông Hoa, theo như lời đồn là đứa rất ngoan lạt, lại thiện ở luồn cúi quan hệ với thượng tầng, sau khi thành lập Anh Hoàng, địa vị của hắn trong đám quyền quý của Đông Hoa càng thêm vững chắc. Bất luận hắc đạo hay bạch đạo đều phải bán hắn mấy phần mặt mũi.
Nếu Tô Khải Văn, Chu Minh đem rỉ tin tức quan hệ giữa hắn và Đàm Khải Bình có vết nứt ra, làm ông chủ khách sạn Anh Hoàng, Vương Tử Lượng cũng không cần quá coi trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3166191/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.