Hùng Văn Bân lên tiếng, Vương Tử Lượng đành bất đắc dĩ, để Dương Lệ Lệ cầm ly rượu tới, rót đầy, đi đến trước mặt Thẩm Hoài, nói: “Tôi có mắt không thấy Thái Sơn, có chỗ chậm trễ, mong Thẩm bí thư đại lượng, không quá so đo.” Nói xong, ngửa cổ, cạn sạch.
Tuy Thẩm Hoài không giới ý trở mặt với Tô Khải Văn đương trường, nhưng hắn vẫn tôn trọng Hùng Văn Bân, khẽ nhấp một ngụm, nói: “Vương tổng có việc thì cứ đi trước, để giám đốc Chu ở lại bồi bọn tôi là được rồi.” Nói xong, cũng không để ý tới Vương Tử Lượng nữa, gọi Tô Khải Văn, Chu Minh ngồi xuống: “Cũng đã lâu chúng ta không ăn cơm cùng nhau rồi, xem ra bữa cơm này đến rất kịp thời, không như vậy lại khiến người ngoài nhìn vào chê cười.” Lại hỏi Hùng Văn Bân: “Lão Hùng, anh nói đúng hay không?”
Hùng Văn Bân than nhẹ một tiếng: Vết nứt lớn thế này, có lẽ không cách nào để bù đắp nữa.
Lại nhìn sang hai chị em Chu Dụ, Chu Tri Bạch, Hùng Văn Bân có thể đoán ra tâm cơ đằng sau khí thế hung hăng bức người của Thẩm Hoài, thầm nhủ: Ngô Hải Phong sẽ đem bài tẩy áp lên người bị Đàm Khải Bình đẩy ra mép biên như Thẩm Hoài ư?
Thẩm Hoài nói sẽ đưa quy mô lò điện của xưởng thép Mai Khê lên sản xuất 50 vạn tấn/năm, đó là bánh vẽ hay dựa trên cơ sở thực tế?
Thẩm Hoài vội vàng mở rộng quy mô thế này, thế lực sau lưng hắn sẽ theo đó nổi lên mặt nước ư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3166185/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.