Hà Nguyệt Liên vội vã chạy lên lầu, gõ cửa bước vào phòng Thẩm Hoài. Thấy hắn đang ngồi xử lý văn kiện trên bàn, Lưu Thành Quốc và Hà Thanh Xã cũng ngồi bên cạnh nói chuyện.
Nàng nhấc tay lau mồ hôi trên trán, mở miệng nói: “Nghe bảo Thẩm bí thư muốn tìm tôi, có chuyện gì à?”
Thẩm Hoài thả văn kiện trên tay xuống, nhìn Hà Nguyệt Liên mồ hôi đầm đìa, mặt mũi đỏ ửng cả lên, ép thấp giọng nói: “Trong lòng cô chắc phải rõ tôi tìm vì chuyện gì chứ?”
Hà Nguyệt Liên bị Thẩm Hoài nhìn chằm chằm, hơi hoảng, cảm giác như bị một áp lực vô hình choàng lên người. Nàng không ngờ Đỗ Quý sẽ tụ tập đám đông cả trăm người đến trước trấn chính phủ gây chuyện. Càng không ngờ chưa kịp tạo ra ảnh hưởng gì, đã bị Thẩm Hoài dễ dàng lôi kéo phân hóa mất.
Dưới áp lực, Hà Nguyệt Liên không dám giả nai nữa, đành than thở tố khổ:
“Trước khi gây chuyện, Đỗ Quý có qua tìm tôi, muốn tôi theo hắn lên trấn, ép các anh thay đổi ý định. Mới đầu nghe thị trấn buông bỏ cải tạo đường Hạ Mai, tôi cũng hơi ngạc nhiên, đến sau nghĩ lại, Thẩm bí thư làm nhiều việc cho Mai Khê thế này, có chuyện này là không lo nghĩ đến bà con? Tất nhiên là Thẩm Hoài có ưu tư khác, cho nên dù nhất thời không hiểu cũng phải ủng hộ quyết định của thị trấn. Tôi mới mặc kệ hắn ta, chuyện hôm nay không liên quan gì đến tôi cả!”
“Cô nói thì hay lắm, nhưng đừng nghĩ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3166111/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.