Muốn hoàn thành nốt việc này trong dịp kêu gọi đầu tư, thời gian thừa lại cho hắn chỉ còn hai ngày.
Thẩm Hoài không cách nào an tâm nghỉ ngơi trong nhà tiểu cô được, lấy tạm xe về lại nhà khách Đông Hoa.
Chu Dụ đã đi ngủ, nghe tiếng điện thoại vang, nhập nhèm bật đèn lên, thấy là Thẩm Hoài gọi, ngái ngủ hỏi: “Có chuyện gì à?”
“Có việc tốt, cô mở cửa đi!”
“Ài, trễ thế này rồi, sao cậu không về nhà nghỉ ngơi?” Chu Dụ rất ngạc nhiên, đầu óc hẵng còn mụ mị, từ trên giường bò dậy mở cửa, cũng không ý thức ra trên người chỉ mặc mỗi bộ đồ ngủ mỏng tanh.
Thẩm Hoài vốn tưởng nàng sẽ ăn mặc chỉnh tề mới đi ra, ai ngờ sẽ được hưởng đãi ngộ hương diễm kiểu này?
Xxx (lược n dòng)
Nhìn Thẩm Hoài mắt trợn trừng ngơ ngác, Chu Dụ mới kinh tỉnh lại, nhưng vẫn mẫn cảm không kêu ra tiếng, trước là che miệng, tiếp là che ngực, tiếp nữa mới quay người đi, gắt giọng: “Cậu nhắm mắt lại cho tôi!”
Thẩm Hoài sao thật thà thế được, nhìn bờ mông tròn lẳn vểnh lên dưới lớp áo ngủ, lập tức cảm thấy “cậu em” dưới đũng quần hưng phấn hẳn lên.
Chu Dụ vớ lấy chăn đơn chen kín người, ngồi lên đầu giường, liếc đống đụn lên dưới đũng quần Thẩm Hoài, đỏ mặt nhìn sang nơi khác, gắt giọng: “Nửa đêm nửa hôm đột nhiên chạy tới thế này, đến cùng là có chuyện gì?”
Thẩm Hoài nhìn mặt nàng đỏ hồng như say, đẹp tựa trăng non, đôi môi ướt át
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3166054/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.