Thẩm Hoài ngồi trên thành bể, hai chân duỗi ra, thưởng thức Chu Dụ đang vùng vẫy trong làn nước.
Chu Dụ bơi về hướng đối diện, Thẩm Hoài thoải mái nhìn đường cong từ bắp đùi thon dài đang linh hoạt vẫy vùng trong làn nước như mỹ nhân ngư của nàng.
Tuy áo bơi khá kín, nhưng vẫn lộ ra nửa bờ mông trắng lòa, trong dòng nước, hoa sóng như tuyết từ dưới mông tóe lên, thập phần no mắt. Do áo bơi hơi chật, cơ thịt banh ra, hiển hiện đủ vẻ phong du thành thục của người thiếu phụ.
Tuy Thẩm Hoài cũng từng có qua hai ba đoạn tình cảm, nhưng trừ Trần Đan ra, hắn chưa nếm cảm giác nam hoan nữ ái từ ai nữa cả, hiểu biết đối với đàn bà, hắn thừa nhận là còn lâu mới khắc sâu bằng chủ nhân thân thể này trước kia, có thể từ những chi tiết khác biệt nho nhỏ nhìn ra được “phẩm chất” của từng người.
Có đôi lúc Thẩm Hoài thực sự phân không rõ ràng, đến cùng thì hắn chịu ảnh hưởng từ Tôn Hải Văn nhiều hơn, hay là chịu ảnh hưởng từ ký ức của nguyên chủ nhân thân thể này nhiều hơn?
Đổi lại là hắn trước đây, đối mặt với người phụ nữ mê người, đầy mỹ cảm như Chu Dụ, tình cảm ái mộ khẳng định là sẽ có, nhưng khi đã có Trần Đan, chắc hắn sẽ không “dày mặt” thể hiện “dâm tính” thế này. Trong khi lúc ấy hắn càng dễ bị dụ hoặc, càng dễ ngo ngoe dục động, càng không cách nào lấy ánh mắt bình tĩnh đi hân thưởng thân hình gần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3166002/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.