Hùng Văn Bân có thể hiểu được ý tưởng trong bố cục sản nghiệp của Thẩm Hoài, cũng biết Thẩm Hoài vốn là người có tính cách cường thế, sẽ không dễ dàng giao quyền chủ động trong phát triển tương lai của Mai thép đến tay người khác, bị người khác khống chế, nhưng hắn biết, lý do này chưa hẳn đã thuyết phục được Đàm Khải Bình.
Hùng Văn Bân rõ ràng, bản thân là phó chánh văn phòng thị ủy, có đôi lúc chỉ là cái ống truyền thanh của Đàm Khải Bình, không thể có ý chí tự thân. Thế nên không biểu thị gì với lời giải thích của Thẩm Hoài, chỉ nói: “Cái này… Cậu phải liên hệ với Đàm bí thư nhiều hơn a…”
Thẩm Hoài nhìn phiến thổ địa rộng thoáng trước mặt, do cỏ tạp, cây cối đã bị bạt trừ sạch, đất đá lộ ra, gió thổi tung mù mịt, cảm giác như đang đứng trước rìa sa mạc.
Nếu Mai thép đồng ý buông bỏ quyền khống chế nhà máy điện, bến cảng, ký hợp đồng hợp tác với Fuji, dự án này có thể kéo về 30 triệu USD FDI cho Đông Hoa.
Nếu Mai thép vừa vặn cất bước, Thẩm Hoài sẽ không quá xoi mói, rốt cuộc vốn đầu tư lớn thế này, đối với kinh tế Đông Hoa có tác dụng thúc đẩy quá lớn.
Nhưng mà Mai thép đã thành công đạp lên bước đầu tiên trên đường quật khởi, đã hoàn thành bố cục ban đầu, tiếp theo hắn lập chí muốn biến khu công nghiệp cảng Mai Khê thành cơ địa ngành thép số một Hoài Hải, thậm chí là trọn cả vùng duyên hải miền Đông.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3165973/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.