Quán mì này nằm ngay trong ngõ sau rạp chiếu phim, nhìn qua không có gì đặc biệt, nhưng bởi nước canh ngon, mì vừa miệng, giá cả cũng hợp lý nên Hùng Đại Ny và đồng nghiệp thường thích tới đây ăn cơm.
Thẩm Hoài chạy đến trước quầy gọi giúp Hùng Đại Ny một bát mì thái hành, đứng chờ bên kia đợi mì đưa ra luôn; Hùng Đại Ny nhìn dõi theo hắn một cái, rồi nhỏ giọng hỏi Trần Đan: “Sao cậu và Thẩm Hoài lại tới đây ăn cơm, không phải cậu ta bận đàm phán với phía Nhật ở Nam viên à?”
“Tôi cũng không biết sao anh ấy nhàn thế nữa.” Trần Đan cười khẽ, nói: “Đột nhiên phát thần kinh nói muốn mời tôi đi xem phim, đến 7 rưỡi rạp mới mở cửa, nên đến đây ăn cơm chiều trước.”
Vương Thúy quay đầu nhìn Thẩm Hoài một cái, thấy hắn đang đứng trước quầy nói chuyện với phục vụ, nhìn tuổi tác hẵng còn trẻ, lại mặc đồ lao động không sạch sẽ cho lắm, vết dầu máy loang lổ… trừ mặt mũi không tệ, nhìn thế nào cũng không giống nhân vật lớn ghê gớm gì…. Thật không hiểu nổi vì sao chồng Hùng Đại Ny đến công ty hùn vốn làm tổng giám đốc lại phải được hắn đồng ý, ba Hùng Đại Ny không phải phó chánh văn phòng thị ủy ư? Chẳng lẽ tên tiểu bạch kiểm này còn trâu bò hơn cả ông ta?
Tâm lý Vương Thúy thấp thỏm bất an, nàng có nghe qua một số lời đồn không mấy tốt đẹp về Trần Đan, nhưng thủy chung không cách nào đem người đàn ông bụng phệ, đầu trọc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3165947/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.