Tôn Á Lâm đang đợi ở bên kia cầu Tử Hà, Thẩm Hoài trực tiếp chạy thẳng sang đó, thấy có bảy tám người đang đứng nói chuyện ven đường, trong đó không ngờ lại có cả Chu Nghi.
Đối mặt với nàng Thẩm Hoài hơi ngường ngượng, rốt cuộc kẻ có lỗi là hắn.. Đột nhiên một cơn gió bắc thổi tới, khí lạnh thấm tận xương, vội lật cổ áo, chầm chậm bước lại
“Chu tổng, năm qua các người làm ăn được, khiến trọn cả giá lao động trong khu dao động liên tục. Giờ các người ra giá một công 25-30 đồng, hại đám công nhân dưới tay tôi cũng ồn ào đòi tăng lương. Chúng tôi vất vả đầu tắt mặt tối cả năm, trong túi lại chẳng tích được mấy đồng, cuối cùng thành làm không công cho người khác cả!”
Một người trung niên da mặt đen sạm than phiền về chuyện Chu Lập ra giá công lao động quá cao, dẫn tới phản ứng dây chuyền khiến không gian lợi nhuận của bọn hắn giảm mạnh.
Thẩm Hoài chạy tới, nhẹ gật đầu với Chu Lập, biết đám này đang nói về vấn đề giá lao động trong ngành xây dựng ở Đường Ấp.
Trước năm 93, giá công lao động một ngày cho công nhân xây dựng bình thường ở địa khu Đông Hoa là xấp xỉ 10 đồng, hai năm 93, 94 tăng vọt đáng kể, nhưng cũng chỉ mới ở khoảng 15-20 đồng.
Tình hình ở Mai Khê khá đặc thù, rất nhiều công trình cần công nhân lành nghề mới làm được, thế nên các công ty như kiến thiết Cồn Giang, xây dựng cảng đường thủy thành phố, xây dựng cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3165874/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.