Một đêm triền miên không nghỉ, sáng sớm ngày thứ hai nhân lúc Trần Đan đánh lạc hướng mẹ nàng, Thẩm Hoài trộm trộm chuồn ra trốn đến công ty.
************************************************** **********
Sáng nay Thẩm Hoài phải gọi điện cho cô út, nói sự tình ở Đông Hoa hai ngày qua, hy vọng phía điện lực Đông Nam có thể nhanh chóng bắt tay vào công tác hợp vốn, trao đổi cổ quyền, tránh miễn đêm dài lắm mộng.
Tống Văn Tuệ nhận được điện thoại, trong lòng than thở không thôi.
Vốn giai đoạn Thẩm Hoài giao vãng với con gái Thành Văn Quang là cơ hội để song phương hòa hoãn mâu thuẫn, ai biết sẽ đột nhiên phát sinh chuyện thế này?
Khăng khăng Thẩm Hoài cũng không phải đèn cạn dầu, trong chuyện này hắn có thể đứng ngoài không đi trêu ghẹo họ Đàm; song hắn lại nắm chắc thời cơ, mượn thế để Mai thép thoát ly sự khống chế trực tiếp từ chính phủ địa phương, tạo không gian phát triển càng rộng rãi, Tống Văn Tuệ không thể trách hắn làm thế là sai.
Tuy trong quan trường Thẩm Hoài còn xa mới tính là thành thục, trơn tròn, nhưng mỗi bước đi của hắn đều nỗ lực dẫn Mai thép tiến về không gian càng cao, càng rộng mở… Chuyện gì cũng có hai mặt của nó, Thẩm Hoài phong mang quá lộ, có thể nói là không thành thục, nhưng nói đi thì phải nói lại, nếu Thẩm Hoài không có tâm thái mặc kệ hết thảy, quét ngang khốn khó này, sao Mai thép có thể đạt thành tựu đáng kể trong thời gian ngắn thế được?
Tống Văn Tuệ nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3165823/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.