Cậu có quá nhạy cảm không đấy? Hai ba ngày chị cậu phải chạy đến BK một lần, chưa nói cái khác, chị cậu cũng cần có người lái xe đón tiếp, đặt phòng gọi món, sắp xếp hành trình, vé tàu vé xe… có đúng hay không? Vì vậy chị cậu mới đặt văn phòng đại diện, dùng người mình tin tưởng, một năm tiêu tốn 7-8 vạn là cùng, thế mà cậu cũng có ý kiến?”
Bên kia điện thoại, đối với chất vấn từ phía Thẩm Hoài, Tôn Á Lâm không chút để tâm, chỉ hai ba câu đã khiến hắn á khẩu không nói được gì.
Trong phòng vệ sinh, nhìn vào kính, Thẩm Hoài nghĩ lại thì thấy lời Tôn Á Lâm nói cũng đúng.
Lúc ấy lượng đầu tư mà Chúng Tín trực tiếp khống chế đã vượt quá quy mô 6 triệu USD
Ở những trung tâm tài chính như HK, Tokyo, London, New York, quy mô đầu tư như thế không đáng là gì, nhưng với nơi mới mở cửa kinh tế chưa được 10 năm như TQ thì đã khá đáng kể rồi. Phải biết rằng lượng đầu tư vào xí nghiệp thực thể của Tống Hồng Quân trong hai năm qua cũng chỉ bằng con số ấy thôi.
Thời gian qua Tôn Á Lâm xuất ngoại liên tục, đến Paris và các nơi có quen biết để thuyết phục số người quen cũ ở Tôn gia, xem có thể kiếm thêm được mối đầu tư nào cho Mai thép hay không. Ở Từ Thành cũng có sân bay quốc tế nhưng số chuyến quốc tế rất ít, chủ yếu là vẫn phải trung chuyển qua BK.
Công việc Thẩm Hoài rất bận, sự vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3165787/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.