Dương Lệ Lệ không dám đáp lời Tôn Á Lâm, về phòng thay quần áo, đứng trước gương, nhớ lại Tôn Á Lâm nói “mấy lượng thịt” giữa đùi Thẩm Hoài, nhịn không nổi bật cười khanh khách, thầm nhủ chắc Tôn Á Lâm chưa gặp qua cảnh Thẩm Hoài trần như nhộng, không thì mới có giọng điệu khinh thường như thế.
Nhìn bản thân xích lỏa trong gương, Dương Lệ Lệ không khỏi cảm khái, bất luận là ở Anh Hoàng trước đây hay Vạn Tử Thiên Hồng bây giờ, nàng không lạ gì chốn oanh oanh yến yến, số mỹ nhân được chứng kiến không biết có bao nhiêu mà kể, nhưng Dương Lệ Lệ chưa từng cảm thấy bản thân kém bọn họ chỗ nào…
Nhớ lại thì từ lần đầu tiên gặp Thẩm Hoài đến giờ thì cũng đã được hai năm rồi, nàng không khỏi cảm khái trong lòng.
Mới đầu Dương Lệ Lệ khá phản cảm với tính háo sắc của Thẩm Hoài, thêm đủ chuyện xảy ra trong vụ Anh Hoàng càng khiến nàng e sợ hắn, không dám có chỗ nào khiến Thẩm Hoài phật ý. Nàng cũng một mực cho rằng Thẩm Hoài tham luyến thân thể mình, bản thân lại vô lực phản kháng, nàng không phải chưa từng có ý nghĩ trao thân vào tay hắn, từ ấy tìm ô dù vững chãi để hóng mát, không để người nào khi nhục nữa.
Có điều vụ Anh Hoàng qua đi hơn nửa năm rồi, Dương Lệ Lệ lại vẫn không thấy Thẩm Hoài tỏ ra có ý gì với mình, trong lòng nàng càng nghi hoặc vạn phần.
Khẽ vuốt nhẹ bầu ngực tròn trĩnh, tự mình nàng cũng cảm thấy thỏa mãn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3165778/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.