Đi ra từ Nam viên, Phan Thạch Hoa, Lưu Vĩ Lập bồi cùng trên một chiếc xe với Đàm Khải Bình.
Tài xế Hoàng Hi mắt không chuyển tròng chăm chú nhìn vào đường sá trước mặt, toàn thần quán triệt lái xe, tựa hồ bất tri bất giác đến những gì đã xảy ra đêm nay.
Phan Thạch Hoa ngồi trên ghế lái phụ, ngả người ra sau, liếc qua kính chiếu hậu quan sát Đàm Khải Bình.
Trong xe, Đàm Khải Bình ngồi im trầm mặc như pho tượng; Lưu Vĩ Lập thì kê cặp tài liệu lên đầu gối, có vẻ như đang sắp xếp nhật trình ngày mai cho Đàm Khải Bình.
Xe sắp sửa đi vào tiểu khu, điện thoại trong túi áo Lưu Vĩ Lập đột ngột vang lên, đánh phá không khí trầm muộn kinh người trong xe. Phan Thạch Hoa chú ý thấy tâm tư Đàm Khải Bình cũng bị tiếng điện thoại hấp dẫn, hình như mong đợi điều gì đó có thể đánh phá tình thế cương cứng hiện thời.
Lưu Vĩ Lập nhìn số gọi đến, nói với Đàm Khải Bình: “Là điện thoại của Kỳ Bảo!”
Phan Thạch Hoa hơi ngạc nhiên, không phải Chu Kỳ Bảo và Cao Thiên Hà, Lương Tiểu Lâm đang bồi cùng đám khách người Anh ở khách sạn Bằng Duyệt ư? Đột nhiên gọi điện tới làm gì?
Chu Kỳ Bảo cũng như Lưu Vĩ Lập, đều là cán bộ tổ chức trên tỉnh, năm trước mới xuống Đông Hoa tạm giữ chức.
Hai người tuổi tác tương đương, đều 36-37 tuổi, sau một năm đến đây, hiện tại Lưu Vĩ Lập đã thay thế Hùng Văn Bân đảm nhiệm phó chánh văn phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3165764/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.