Thẩm Hoài cùng Thiệu Chinh nhảy xuống sông nhỏ, đại thể tắm qua loa một cái rồi bò đi lên.
Học sinh rơi xuống tuy rằng đa số bị ngạt thở đến hôn mê, nhưng sau khi xử lý đơn giản thì đều đã tỉnh lại.
Sau cơn kinh hãi, người bị rơi trong hầm xí hít phải khí độc có bị di chứng gì không, Thẩm Hoài cũng không biết. Trước để cho cục trưởng cục giáo dục Dư Kiệt cùng giáo viên trong trường điện thoại gọi xe cứu thương đưa học sinh tới bệnh viện kiểm tra.
Trải qua việc này, công tác thị sát của sở Giáo dục thành phố cũng không thể tiếp tục đươc nữa. Cả người Thẩm Hoài ướt sũng hoàn toàn không còn chút hình tượng gì, khi đến gần, trên người vẫn bốc lên thứ mùi khác thường.
Thẩm Hoài đến trước mặt Chủ nhiệm sở Giáo dục Cố Bồi Anh, xoa tay nói:
- Việc hôm nay là do công tác của Khu không chuẩn bị chu đáo, nghĩ nên cần phải kiểm điểm.
Quần chúng bàng quan còn không kiêng nể gì mà nghị luận, vừa vỗ tay khen ngợi Thẩm Hoài, vừa nói những lời lạnh nhạt châm chọc cán bộ sở Giáo dục thành phố sợ bẩn sợ thối không đi cứu giúp.
Cố Bồi Anh khá là mất mặt, sắc mặt cau có, nhưng quả thật người nên hổ thẹn là bọn hắn.
Tình hình vệ sinh lạc hậu tại các trường tiểu học ở các khu huyện Đông Hoa là khá phổ biến, học sinh rơi vào hố xí cũng không phải chỉ phát sinh mỗi hôm nay. Xảy ra chuyện như vậy, Khu huyện đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3165752/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.