Dương Lệ Lệ ôm một túi khoai tây đang ngồi trên ghế sô pha xem TV, khi ý thức được căn phòng bị người khác mở ra từ bên ngoài thì mới ý thức được mình ở trong phòng mặc quần lót, nhảy lên từ sô pha, quơ lấy cốc thủy tinh trên bàn trà ném đi.
“ Ầm” một tiếng, cốc thủy tinh đập vào cửa, lại “xoạt” một tiếng rơi vỡ thành từng mảnh nhỏ, những mảnh thủy tinh bắn tung tóe dưới chân, Thẩm Hoài ngạc nhiên nghiêng đầu nhìn người đứng sau cửa vừa ném vỡ cốc thủy tinh ra ngoài, chỉ lệch một chút thôi, hôm nay hắn liền bị thương rồi.
Thẩm Hoài lại quay đầu, chỉ vào Dương Lệ Lệ đang cởi trần nửa người, che ngực, hạ thân mặc quần lót bông màu tím, lộ ra đôi chân thon dài trắng như tuyết:
- Sao cô lại lấy cốc ném vào tôi?
- Sao thế, sao thế?
Nghe thấy động tĩnh từ phòng khách, Khấu Huyên liền chạy ra từ phòng ngủ hỏi, thấy Thẩm Hoài đứng ở cửa mới ý thức được cô cũng chỉ mặc một bộ áo dây, nhũ hoa nhô lên phía trước, hơi lộ ra chút đỏ hồng, hạ thân cũng chỉ mặc quần lót bông màu trắng, dáng vẻ gần như nửa lõa thể khiến cô thét chói tai trốn vào phòng.
Thẩm Hoài buông buông tay, cô nàng này trước kia gan lớn đến mức lột sạch trước mặt hắn, bây giờ mặc áo dây cũng có thể thét thành như thế này, đàn bà thật dối trá.
- Tại sao anh không gõ cửa liền đi vào, tôi còn tưởng là trộm đến đấy?
Dương Lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3165744/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.