Đàm Khải Bình đi cùng xe với Phó chủ tịch tỉnh La Thành Huy với sắc mặt khó coi, anh ta nhìn về phía đám người biểu tình cưỡng chế bên ngoài đang dựng băng rôn khẩu hiệu.
May mà những chiếc xe của cảnh sát phản ứng nhanh, có khoảng chục cảnh sát xuống đường giải tán đám đông, không để cho họ vây lấy xe của La Thành Huy.
La Thành Huy nhìn ra ngoài với con mắt rất thản nhiên như thể chẳng có gì xảy ra.
Chu Kỳ Tọa ngồi ở trong một chiếc xe đằng sau, nhìn thấy cảnh đó, nhưng Tô Khải Văn đi ra cũng không giải quyết được gì, anh ta đành miễn cưỡng xuống xe, đứng lên phía trước đoàn xe, nhìn chằm chằm những người đó, quát mắng:
- Các người muốn làm gì, có biết chặn xe người khác là phạm luật không? Có vấn đề gì sao không phản ánh với địa phương mà cứ phải làm những điều trái phép thế?
- Cái gì mà phạm pháp với không phạm pháp chứ, giá đất là 4000 - 5000 một mét vuông, sao xã chỉ trả có 1500, người ta không đồng ý mà tự ý cưỡng chế giải phóng mặt bằng. Đến bà con chúng tôi không còn đường sống, thì còn quan tâm gì đến phạm pháp với không phạm pháp.
Những tiếng nói bất bình vang lên từ trong đám người, họ không thèm giữ chút thể diện nào cho ông phó bí thư quận ủy.
- Nhà ai không đồng ý thì hôm nào cũng có bọn lưu manh đến dọa nạt gây chuyện, cứ như chốn không người, đây gọi là tuân thủ pháp luật hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3165726/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.