Lúc này cách Tết âm lịch cũng gần, khắp phố lớn ngõ nhỏ cũng dần có không khí năm mới.
Lúc này Đàm Khải Bình còn chưa biết Thẩm Hoài đón Thôi Hướng Đông đến Đông Hoa, đến Du Sơn để quay lại chốn cũ.
Mặc dù Thôi Hướng Đông là bạn chiến đấu của cha y, lại thường xuyên ở trong Khu cán bộ nghỉ hưu của Hải quân Từ Thành. Nhưng Đàm Khải Bình biết thù cũ của Thôi Hướng Đông với nhà họ Tống, mấy năm nay dường như cũng quên mất Thôi Hướng Đông, đương nhiên cũng sẽ không quan tâm đến một Thôi Hướng Đông trong hai mươi năm nay không hề có động tĩnh rồi.
Đàm Khải Bình đứng trước cửa sổ văn phòng Thành ủy, nhìn những nhánh cây đã rụng hết lá bên ngoài, lại còn mơ hồ nghe được tiếng pháo hoa nổ.
Lưu Vĩ Lập gõ cửa bước vào, thấy Đàm Khải Bình đứng trước cửa sổ, không quay người lại để nghe y báo cáo công tác. Y liếc qua trên bàn làm việc, những tờ giấy trên bàn làm việc đó, là những ghi chép mà y có được về những động tĩnh trong hai ngày này của Thẩm Hoài.
Lưu Vĩ Lập nhìn thấy một bên mặt của Đàm Khải Bình phản chiếu lên cánh cửa kính, mày nhíu chặt không hề thoải mái. Trong lòng thầm nghĩ lúc này trong lòng y còn đang suy nghĩ về động tĩnh của Thẩm Hoài và nhóm người Mai Cương sao?
Mặc dù Lưu Vĩ Lập đảm nhận vị trí Chánh văn phòng Thành ủy sau Hùng Văn Bân, nhưng trước đó cũng đã đến Đông Hoa tạm giữ chức một thời gian,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3165620/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.