Sau khi dây dưa, vừa cảm giác trời đã sáng, Thầm Hoài tỉnh lại liền cảm thấy ngoài cửa sổ vô cùng sáng, lại thấy không có mặt trời chiếu vào, cảm thấy kỳ lạ, nghiêng người nhìn bên ngoài cửa sổ, thấy tường ngoài sân hình như tích một lớp tuyết giống như áo bông, chưa từng nghĩ đêm qua lại rơi nhiều tuyết như vậy.
Trần Đan khuôn mặt dán chặt vào vai Thẩm Hoài mà ngủ, cảm thấy có gió lạnh chui vào từ góc chăn, quấn quấn chăn, cánh tay mịn màng ôm lấy eo Thẩm Hoài, lại đem thân hình mềm mại dán chặt vào ngực Thẩm Hoài hơn một chút, giọng lười biếng hỏi:
- Mấy giờ rồi?
- Không biết, chắc còn sớm.
Thẩm Hoài nói:
- Ban đêm tuyết rơi.
Trần Đan lật người, cũng nghiêng người nhìn tuyết tích tụ lại bên ngoài cửa sổ, vui sướng mà kinh ngạc kêu:
- Thật là nhiều tuyết.
Cô lật người lại, đem cái mông đầy đặn trơn bóng chống lên bụng Thẩm Hoài.
Cảm nhận được cái thứ tròn tròn đẫy đà trơn bóng đến cực điểm, phía dưới của Thẩm Hoài rất nhanh liền dựng đứng lên.
Trần Đan cảm nhận được cái thứ rắn chắc trên cặp mông mềm mại kia, giơ tay bấm vào đùi Thẩm Hoài một cái, quay đầu nhìn hắn một cái, con ngươi quyến rũ như nước, ngọt ngào nói:
- Tối hôm qua đã hành hạ như thế sao bây giờ còn không chịu thành thật ở yên một chỗ?
- Cái này chẳng phải nên trách em quá mê người sao?
Thẩm Hoài cười nói, đưa cánh tay qua, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3165598/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.